Kỳ Minh dựa  sườn nàng,  mật cọ nhẹ  : “Đội  vệ sẽ ở  bảo hộ cho ngươi. Nếu  nguy hiểm, họ sẽ bảo vệ ngươi an . Có chuyện gì, hãy liên lạc với . Nếu  thể trả lời, hãy lập tức gọi điện cho phụ  .”
Việc bình định phản quân chắc chắn sẽ  những trận ác chiến,   thể đảm bảo sẽ kịp hồi đáp  lúc ở tiền tuyến. Quân sự luôn đặt lên  hết.
“Ngươi yên tâm,  cũng là a cấp,  thể tự bảo vệ chính . Ta  xem tin tức  TV, tình hình e Tinh Môn nghiêm trọng đến mức đó…”
“Thực tế còn nghiêm trọng gấp mười  những gì ngươi thấy  TV. Sáng nay  nhận  tình báo. Tin tức  TV      nhiều để  định tâm lý công dân Liên Bang, tránh họ  hoảng loạn.”
Hoa Nhàn  lúng túng,  quen gần gũi nam nhân như thế.
Dù  đó  từng cùng  ngủ chung, nhưng vẫn cảm thấy bối rối…
Kỳ Minh  đặt lên trán nàng một nụ hôn nhẹ nhàng,  buông tay. Hắn  bao giờ cưỡng ép nàng, chỉ cần nàng thể hiện một chút  vui là đủ. Lần , chính vì cảm động trong lòng mới  ôm nàng thật chặt:
“Chờ  trở về.”
Một tháng còn  thể, nhưng nếu chiến tuyến mở rộng,  thể ba đến bốn tháng  thấy mặt nàng.
“Ân.”
Hoa Nhàn gật đầu, bỗng nhớ đến    rời , tặng nàng bối nhân tư tuyết hồ bảo hộ thạch, nhưng  đó chỉ nửa tháng là  trở về.
Từ lúc nào, nàng  chấp nhận rằng   thể   bất cứ lúc nào mà vẫn sẽ trở  bên nàng?
Hắn coi nơi đây như bến cảng, như nhà, hơn cả thủ đô tinh Kỳ Thị – nơi nhà cũ. Chủ tịch quốc hội ba ba từng  khi tiểu hồ điệp trưởng thành thì  cần ba ba nữa.
“Ta bật video hội nghị đây.”
Kỳ Minh   màn hình  máy tính, sắc mặt nghiêm trọng hơn.
Hoa Nhàn   phiền, để  yên tâm xem,  thì  phòng khách,  đó   khu vườn hậu viện và phòng bếp nhỏ. Lấy  bột mì, mỡ vàng, trứng gà, đường cát trắng, :
“Làm bánh cookie .”
Trước đó,  chuẩn  bắp rang đủ để  ăn, giờ  bánh cookie để đổi vị.
Người   , coi như tiểu lễ vật chia tay.
Hoa Nhàn lấy  mấy khối mỡ vàng do xưởng sữa bò gia công, đợi mỡ mềm  một chút, dùng máy đánh trứng, một tay đánh trứng, tay  cho từng chút đường cát trắng , đánh đều. Sau đó nhiều  thêm trứng gà, tiếp tục quấy. Cuối cùng trộn bột mì , cho  lò nướng, dùng khuôn nhỏ hình hoa  bánh, trải giấy thấm dầu, ấn nút nướng với nhiệt độ  cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-316-chuong-316.html.]
Ngoài cửa sổ, trăng hạ huyền mờ mờ,  trời tĩnh lặng.
Mùi thơm của mỡ vàng và bánh quy ngọt lan tỏa, xen lẫn chút hương hoa dịu dàng.
Hoa Nhàn nghiêm túc hồi tưởng hơn ba tháng qua, từng chút cùng Kỳ Minh ở bên . Nghe  tiếng   nghiêm trọng qua bức tường, gián đoạn khi bố trí binh lực, tuần tra hạm đội, ban bố lệnh  cầu cảnh giới ở e0068 tinh cầu, hoạch định chiến lược nhằm đoạt  tháp phòng thủ…
Nàng nhớ những ngày   tâm sự, hội nghị kéo dài hơn hai tiếng, nàng      bao nhiêu mẻ bánh cookie.
Nếm thử một miếng, vị  giống bánh cookie ở Đại Hạ quốc, chỉ  điểm trừ là  đầu nướng  cháy một chút, các mẻ  đều thành công.
Nàng đóng bánh  hộp, chuẩn  vài cân mang theo.
Kỳ Minh kết thúc họp, bước  cửa hậu viện, thấy đèn phòng bếp vẫn sáng, liền  đến hỏi:
“Vội  gì thế?”
“Làm bánh cookie,    thích ăn, đồ ngọt giúp chắc bụng.”
Hoa Nhàn đưa hộp bánh  tay .
Kỳ Minh  đôi mắt mong chờ của nàng, lòng mềm nhũn, cầm lấy một miếng, bỏ  miệng, mỉm  :
“Thích lắm, còn ngon hơn cả bắp rang.”
Hoa Nhàn đem  bánh còn  cho  bỏ  rương hành lý,  xếp lên xe:
“Chờ ngươi đánh giặc về,  sẽ mỗi ngày  cho ngươi ăn.”
Kỳ Minh để ý câu nàng : “Về nhà,” và “Mỗi ngày.”
Bánh quy thơm ngọt lan tỏa trong khoang miệng, thấm  lòng:
“Được,  hứa sẽ đáp ứng ngươi.”
Xe rời  phía .
Nguyên soái chỉ để  một câu như .
Meo
Hoa Nhàn  sững tại hiện trường,  theo chiếc xe xa dần,  lâu  nhúc nhích cho đến khi xe rẽ  con phố thứ bảy, khói bụi che khuất tầm .