“Mưa axit đúng là một vấn đề, nhưng   tìm hiểu . Tinh cầu S314 , mức độ ô nhiễm tương đối thấp, vì nó cách xa các khu vực chiến tranh tinh tế,  từng chịu ảnh hưởng từ chiến tranh  ô nhiễm do vũ khí nhiệt hạch. Mức phóng xạ hạt nhân thấp hơn hàng ngàn  so với Thủ đô Tinh và các tinh cầu lân cận. Kiểm tra các nguyên tố  hại trong đất cũng  thấp. Do khoáng sản nghèo nàn nên ở đây cũng ít nhà máy hóa chất, cả năm chỉ  một đến hai trận mưa axit, thậm chí nếu may mắn thì một năm trời cũng chẳng  trận nào.”
 
Hoa Nhàn cũng từng  bài tập  khi chuyển tới đây.
 
Tinh cầu S314 tuy xa xôi và nghèo nàn, nhưng môi trường   sạch sẽ, chất lượng  khí  tệ. Cũng chính vì thế nên mới  viện điều dưỡng của Quân đoàn Liên Bang Đệ Thất đóng tại đây — là nơi an dưỡng cho thương binh.
 
Những loại hoa, thực phẩm, lương thực mà Hoa Nhàn trồng  ở đây, đem bán  những tinh cầu giàu  của hệ  Sulu,    giá trị — bởi vì ở trung tâm tinh hệ đó, ngược   khó trồng  thứ gì  hồn.
 
“Cửa hàng trưởng, cô  thể mang tâm lý may mắn, đặt cược rằng cả năm thành phố Khâm Sơn sẽ   mưa axit,” Sóc Lăng nghiêm nghị như lâm đại địch, lông mày cau , hết sức khuyên can — đồng thời cũng tranh thủ quảng bá sản phẩm phòng hộ của xưởng , “Cho dù chỉ một  mưa axit, vườn hoa, ruộng linh thực của cô cũng sẽ  hủy sạch! Mưa axit tại hệ  Sulu  tính ăn mòn  cao, ở vùng trung tâm, mỗi  mưa axit đổ xuống,  dân  đường đều  mặc đồ bảo hộ đặc biệt.”
 
Meo
**Hệ  Sulu  thể chịu tổn thất kiểu !**
 
**Liên Bang cũng  thể chịu tổn thất kiểu !**
 
Hắn hy vọng ruộng linh thực của Hoa Nhàn  thể an  phát triển, từ cửa hàng   trung tâm, lan tỏa  các tầng  gian bên ngoài, khiến cây xanh phủ khắp thành phố Khâm Sơn, cả tinh cầu S314, thậm chí còn lan đến nhiều tinh cầu nhỏ khác cũng đang thiếu xanh.
 
Hoa Nhàn  trầm ngâm:
 
“Vậy thì đúng là cần thiết … Ngươi  cái… vỏ trứng gì  nhỉ…”
 
Sóc Lăng vô cùng mừng rỡ, cảm thấy cửa hàng trưởng đúng là  đầu óc khai sáng, đưa  đề xuất liền lập tức tiếp nhận —   khác với đám bảo thủ trong mấy hội nghị Liên Bang,  nhiều thế nào cũng như gió thoảng bên tai:
 
“‘Vỏ trứng’ thật    là trứng thật , chỉ là hình dáng  giống thôi. Chất liệu cực kỳ mỏng nhẹ nhưng   khả năng phòng mưa axit, phóng xạ, bên ngoài còn phủ lớp điện tử phản xạ dương tính,  thể phản xạ  một phần năng lượng b.ắ.n .”
 
Hoa Nhàn tán thưởng thật lòng:
 
“Xưởng thép của các ngươi tiên tiến thật đấy!”
 
Sóc Lăng  chút đắc ý, đôi tai sư tử trắng khẽ rung lên vui vẻ, khóe môi nhịn   cong lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-77.html.]
 
“Xin yên tâm, xưởng chúng , trong lĩnh vực  tuyệt đối là chuyên nghiệp!”
 
Sau khi quen với cái việc "xưởng sắt thép"   vẻ quê mùa ,  thậm chí còn cảm thấy…  chút dễ thương.
 
“Ta là xưởng trưởng. Chỉ cần cô đặt hàng,  thể lập tức triển khai thi công. Cô cứ yên tâm, giá  rẻ!”
 
(Ta thật lòng  lắp miễn phí cho cô…  sợ cô nghĩ    đắn nên vẫn   cho  quy trình bề ngoài một chút.)
 
“Bao nhiêu tiền?” Hoa Nhàn hỏi.
 
“Lắp  chỉnh cho cô, ba vạn tinh tệ thôi.” Sóc Lăng cảm thấy   thành thật.
 
Bình thường ở Thủ đô Tinh, lắp một mét vuông ‘vỏ trứng’ giá  lên tới mười vạn tinh tệ — thiết  kiểu  vốn là đồ cao cấp, chất liệu quý hiếm, công nghệ tiên tiến.
 
“Vậy thì ,  hợp lý và thực tế,  đặt đơn luôn.”
 
Hoa Nhàn  hề do dự. Ba vạn tinh tệ, lúc mới đến mở tiệm “Hạnh Phúc Hoa Phường”, cô  lẽ sẽ thấy đó là con  lớn.  hiện tại thì   . Doanh thu bán hoa mỗi ngày của tiệm  lên tới 30 vạn .
 
Cô dùng quang não để đặt hàng,  quên dặn dò thêm:
 
“Xưởng trưởng , cái pháo đài bay mà ngươi  dùng để đánh kẻ trộm ngay tại trận ,  thấy  cần lắp . Dù  g.i.ế.c  cũng  . Gặp trộm thì báo cảnh sát, bắt giao cho Cục là .”
 
Sóc Lăng nhướng mày:
 
“Báo cảnh sát?”
 
Hoa Nhàn  thanh toán xong,  gật đầu:
 
“Lần   từng báo cảnh sát một .  tên trộm đó,  khi  bắt   hung thú trong nhà… đánh cho một trận .”