Đội trưởng Cao bất đắc dĩ, chỉ  thể **liên hệ khẩn cấp với viện trưởng viện điều dưỡng Khu Bảy**, tìm cách đưa  dân chạy nạn về trú tại toà nhà chính.
 
 mà… ** đủ**.
 
**Còn lâu mới đủ.**
 
Phạm vi thiên tai quá rộng,  cả tin báo từ **khu chung cư cũ của cư dân**, cho  **toà nhà  mưa axit ăn mòn đến mức sụp đổ**.
 
Ngay lúc Đội trưởng Cao gần như **tuyệt vọng**, điện thoại ông vang lên.
 
**Là cuộc gọi từ Hoa Nhàn.**
 
> “Đội trưởng Cao,  là chủ tiệm *Hạnh Phúc Hoa Phường*.
 
> Ngài hãy dẫn dân chạy nạn về phía cuối con đường khu Bảy.
 
>   chỗ **cho   trú mưa**, **đảm bảo an  tuyệt đối**,  lo  mưa axit ăn mòn  nhà sụp.”
 
Đội trưởng Cao khi nhận cuộc gọi , **tay trái run lên**, **môi run run**,  trịnh trọng thốt lên ba chữ:
 
> **“Cảm ơn cô.”**
 
Ông còn nhớ rõ   **Hoa Nhàn báo án bắt trộm ban đêm**, để  ấn tượng sâu sắc.
 
Vì trong tiệm của cô  **dấu thập ngược của Xã Xu Quang – quân giới Liên Bang**, ông từng nghĩ **cô là một nhân vật cấp cao của Liên Bang**.
 
Lúc , một nhân vật như   chủ động giúp đỡ, **chẳng khác nào tặng than giữa trời tuyết**.
 
Meo
Ông lập tức  lệnh các tổ đội:
 
**“Đưa dân chạy nạn đến địa chỉ cũ của tiệm Hạnh Phúc Hoa Phường!”**
 
Phó đội Kha Nhiễm, tay trái đỡ một , vai cõng một bé trai  mười mấy tuổi, lo lắng hỏi:
 
> “Đội trưởng, chủ tiệm hoa đó, thật sự đáng tin ?”
 
Đội trưởng Cao chỉ tay về phía giữa  trung, nơi  một khối công trình màu bạc m.ô.n.g lung:
 
> “Cô ngẩng đầu  , khối kiến trúc bạc …”
 
Do mưa axit dày đặc, ** khí mờ mịt như sương mù**, gần như  thể  rõ,
 
ông trầm giọng :
 
> “Nếu  đoán  sai… đó chính là **vỏ trứng**.”
 
Kha Nhiễm lau nước mưa khỏi kính bảo hộ, tầm  rõ hơn một chút,  thốt lên:
 
> “Thật là …”
 
**Một tiệm hoa nhỏ**, thế mà    **trang  “vỏ trứng” chỉ quân đội tinh cầu Thủ Đô mới ?**
 
Không thể   – **quá chấn động**.
 
Ngay lúc đó ——
 
**“Kẽo kẹt…”**
 
Cánh cổng mở .
 
Một cô gái trẻ xinh  xuất hiện.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-86.html.]
Ngũ quan thanh tú, ăn mặc đơn giản, nhưng  khí chất khiến  khác  thể rời mắt.
 
Trên vai cô là một **con bướm cánh vàng**, cánh  thương rũ xuống.
 
> “Mọi   . Bên trong  thể trú mưa.”
 
**Hoa Nhàn mở lời mời.**
 
Cổng chính dẫn thông với sân ,   mở   .
 
Đội trưởng Cao cảm kích cúi đầu:
 
> “  mặt  thể dân chúng thành phố Khâm Sơn, cảm ơn tiệm Hạnh Phúc Hoa Phường  hỗ trợ.”
 
Sau đó, ông **bắt đầu sắp xếp  dân**, theo lối hậu viện mà **tiến  vườn hoa, cánh đồng phía **.
 
---
 
**Sau cánh cửa  — là một thế giới   mới.**
 
Những con   trải qua hoảng loạn vì thiên tai,  thể  mưa axit tấn công…
 
Trước mắt họ,  là:
 
– **Biển hoa rực rỡ**
 
– **Lá cây xanh mướt**
 
– **Thái dương hoa vàng óng ngập tràn sức sống**
 
– **Oải hương tím mộng mơ như thảm nhung**
 
– **Hoa hồng kiều diễm ướt át như mộng cảnh**
 
**Không khí ở đây – mang theo mùi hương ngọt ngào.**
 
**Nơi  –   đau đớn,   ăn mòn.**
 
**Ngăn cách tất cả những bất hạnh ngoài ,  đến mức như ảo mộng.**
 
> “Chúng …  cứu …”
 
>
 
> “Trời ơi, biển hoa  quá.”
 
>
 
> “Đó là… hoa hồng truyền thuyết ? Như tinh linh !”
 
Những đứa trẻ **ngừng **, ánh mắt sáng lên tò mò  những đoá hoa lung linh.
 
Một cụ ông  thương vì sập mái nhà, cũng cảm thấy **vết đau như dịu bớt**, mùi hoa **xoa dịu thần kinh đang căng cứng như dây đàn.**
 
Cụ bà già xoa đôi mắt  ướt đẫm nước mắt, run rẩy môi. Trong khoảnh khắc , **trái tim như  chữa lành.**
 
**Cảm giác  — như từ địa ngục bước  thiên đường.**
 
Đội trưởng Cao lập tức  lớn:
 
> “Mọi   thể trú mưa ở đây!  nhớ kỹ — **lau khô sạch  bộ thiết  chống mưa axit**  khi chạm  đất và cây cối ở đây!
 
> Tuyệt đối  để ô nhiễm **linh thực** và **thổ nhưỡng** nơi !”