Cuộc sống "giả bệnh" của Nhậm Xuyên và Giang Hoàn trôi qua một cách "êm đềm" và hài hước. Họ  quá quen thuộc với việc giả vờ yếu ớt, thở dài thườn thượt, và "hộc m.á.u ba  mỗi ngày" (trong tưởng tượng của Nhậm Xuyên). Tuy nhiên, cuộc sống "bình yên"   kéo dài  bao lâu, khi những " nhà" của cả hai bắt đầu xuất hiện, tạo  những tình huống dở  dở .
Một buổi chiều nọ, khi Nhậm Xuyên đang say sưa  một cuốn tiểu thuyết ngôn tình sướt mướt (với lý do "cần tìm hiểu tâm lý con   khi c.h.ế.t"), thì cửa phòng bệnh của  bật mở. Mạnh Xuân, trợ lý  cận của Nhậm Xuyên, bước  với vẻ mặt lo lắng tột độ.
"Tổng tài!" Mạnh Xuân thốt lên, ánh mắt đầy xót xa. "Ngài  gầy  ! Có cần  mang thêm yến sào  bào ngư gì  ạ?"
Nhậm Xuyên vội vàng giấu cuốn tiểu thuyết xuống gối. "Mạnh Xuân! Cậu  gì mà ồn ào thế?  đang nghỉ ngơi mà." Anh cố gắng ho khan vài tiếng, "Đừng   thêm mệt mỏi."
Mạnh Xuân liền hạ giọng, nhưng vẫn  giấu  vẻ lo lắng. " xin  tổng tài.   thấy ngài xanh xao quá. Có cần  gọi bác sĩ kiểm tra   ạ?"
"Không cần!" Nhậm Xuyên vội vàng từ chối. Anh   bất kỳ bác sĩ nào kiểm tra quá kỹ, lỡ lộ  sự thật thì c.h.ế.t dở. "...  vẫn . Cậu cứ về ,   nghỉ ngơi một ."
Mạnh Xuân vẫn còn chần chừ, nhưng  cũng gật đầu. "Vâng,   xin phép về . Nếu  chuyện gì, ngài cứ gọi cho  bất cứ lúc nào." Trước khi , Mạnh Xuân còn  quên đặt một giỏ trái cây nhập khẩu đắt tiền lên bàn, thứ mà Nhậm Xuyên  giấu  mỗi khi Giang Hoàn sang chơi.
Vừa lúc Mạnh Xuân rời , Giang Hoàn bước  phòng Nhậm Xuyên. "Ai ? Bạn bè  ?"
Nhậm Xuyên  gượng. "À... là một  bạn cũ. Cậu ...  nhiệt tình quá thôi." Anh  dám  Mạnh Xuân là trợ lý của , vì sợ  lộ  phận "shipper nghèo".
Giang Hoàn  giỏ trái cây  bàn. "Trái cây ...  quen quen. Hình như là loại nhập khẩu đắt tiền lắm."
"À... là đồ giả thôi mà." Nhậm Xuyên nhanh nhảu đáp, "Bạn  thấy  bệnh nên mua đại ngoài chợ đó. Chắc là hàng kém chất lượng,   thôi chứ  ngon ." Anh vội vàng đẩy giỏ trái cây  gầm giường, tránh để Giang Hoàn  thấy rõ.
Giang Hoàn gật gù, tin lời Nhậm Xuyên. "Vậy . Cậu cũng  bạn  đấy."
Trong lúc hai  đang trò chuyện, một giọng  trầm ấm vang lên từ cửa phòng. "Giang Hoàn! Sao   ở đây?  tìm  khắp nơi!"
Cả Nhậm Xuyên và Giang Hoàn cùng  . Một  đàn ông cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt đầy lo lắng, đang  ở cửa. Đó là Trình Phong, trợ lý kiêm bạn  của Giang Hoàn.
Trình Phong  thấy Nhậm Xuyên,    giỏ trái cây  gầm giường, ánh mắt đầy nghi ngờ.
Giang Hoàn liền  dậy, giới thiệu. "À, đây là Nhậm Xuyên, hàng xóm phòng bệnh của . Còn đây là Trình Phong, bạn ."
Nhậm Xuyên gật đầu chào Trình Phong, cố gắng giữ vẻ mặt yếu ớt. Trình Phong chỉ gật đầu đáp  một cách lạnh lùng, dường như    tin lắm  hình ảnh "bệnh nhân giai đoạn cuối" của Nhậm Xuyên.
"Giang Hoàn,   chuyện   riêng với ." Trình Phong , giọng điệu đầy ẩn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ben-giuong-benh/chuong-4-tham-vieng-nguoi-benh-va-nhung-cuoc-cham-tran-bat-ngo.html.]
Giang Hoàn hiểu ý,  sang Nhậm Xuyên. "Xin   nhé, Nhậm Xuyên.   ngoài một lát."
Nhậm Xuyên gật đầu, "Không  . Hai  cứ tự nhiên."
Khi Giang Hoàn và Trình Phong  khỏi phòng, Nhậm Xuyên liền bật dậy, ghé tai  cánh cửa, cố gắng  lén cuộc trò chuyện của họ. Anh  thấy tiếng Trình Phong  nhỏ: "Giang Hoàn,   chắc về kế hoạch  ?  thấy   quá đà  đấy."
Giang Hoàn đáp : "Cứ yên tâm. Mọi chuyện vẫn đang trong tầm kiểm soát.  chỉ  tránh phiền phức một thời gian thôi."
Nhậm Xuyên nhíu mày. Kế hoạch gì? Quá đà? Tránh phiền phức? Anh cảm thấy một sự nghi ngờ mơ hồ len lỏi trong lòng. Chẳng lẽ... Giang Hoàn cũng đang giả bệnh?     tự phủ nhận. Không thể nào. Ai  giả bệnh nặng như ung thư gan giai đoạn cuối chứ? Chắc là Trình Phong lo lắng thái quá thôi.
Trong khi Nhậm Xuyên đang suy nghĩ miên man, một y tá bất ngờ bước  phòng. "Anh Nhậm Xuyên! Đến giờ tiêm  ạ!"
Nhậm Xuyên giật , vội vàng   giường, giả vờ yếu ớt. Y tá tiêm xong,  thở phào nhẹ nhõm. Cuộc sống "giả bệnh" thật sự quá thử thách, đặc biệt là khi  những "vị khách" bất ngờ xuất hiện.
Tối hôm đó, Giang Hoàn   phòng Nhậm Xuyên. "Xin   nhé, Nhậm Xuyên. Trình Phong  chút chuyện riêng cần ."
"Không  ." Nhậm Xuyên , nhưng trong lòng vẫn còn vương vấn sự nghi ngờ. "Bạn ...  vẻ lo lắng cho  lắm."
"Ừ." Giang Hoàn gật đầu, "Cậu  là bạn  của ."
Hai  trò chuyện thêm một lúc,  Nhậm Xuyên đột nhiên hỏi: "À mà Giang Hoàn , ...  tin  tình yêu sét đ.á.n.h ?"
Giang Hoàn ngạc nhiên  Nhậm Xuyên. "Sao tự nhiên   hỏi ?"
"Thì...  thấy  đối xử với   ." Nhậm Xuyên , khuôn mặt  đỏ lên. " nghĩ... chúng   duyên."
Giang Hoàn im lặng một lúc,  nở một nụ  ấm áp. " . Chúng   duyên." Anh   Nhậm Xuyên, ánh mắt dịu dàng. "Một  hiền huệ như ...  sống thọ một chút. Cưới về nhà là hạnh phúc  bao."
Nhậm Xuyên  , trái tim  đập loạn xạ. Anh ...   đang thổ lộ với  ? Anh cảm thấy một sự hạnh phúc dâng trào, nhưng   chợt nhớ đến " phận" của . Không ! Mình là shipper nghèo sắp nghẻo mà! Làm   thể cưới một   như Giang Hoàn  chứ?
Và thế là, một "tình yêu thầm kín"  bắt đầu nảy nở giữa hai ,  xây dựng  nền tảng của những lời  dối và sự ngộ nhận. Cả hai đều  hề  rằng, đối phương cũng đang che giấu một bí mật tương tự, và khi sự thật vỡ lở, liệu tình yêu của họ  đủ mạnh mẽ để vượt qua những cú "quê độ" đó  ?
________________________________________