Thời gian trôi qua, một tháng, hai tháng  ba tháng... Nhậm Xuyên và Giang Hoàn vẫn tiếp tục "sống sót" một cách kỳ diệu. "Ung thư  dày giai đoạn cuối" của Nhậm Xuyên và "ung thư gan giai đoạn cuối" của Giang Hoàn dường như  hề phát triển, thậm chí còn  dấu hiệu... "khỏe mạnh" lên trông thấy. Điều  khiến cả hai  khỏi ngạc nhiên, và thầm nghĩ, Sao   c hết nhỉ?
Dù , họ vẫn giữ vững vai diễn của , và thậm chí còn  xa hơn trong việc "chuẩn  cho ngày cuối cùng".
Một buổi sáng, Giang Hoàn bước  phòng Nhậm Xuyên với một tập tài liệu  tay. "Nhậm Xuyên,   chuyện   bàn bạc với ."
"Chuyện gì ?" Nhậm Xuyên hỏi, cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc.
"Chuyện quan tài." Giang Hoàn , "  tìm hiểu một  mẫu . Cậu thấy cái  thế nào?" Anh  mở tập tài liệu , bên trong là những hình ảnh về các mẫu quan tài  thiết kế sang trọng, chạm khắc tinh xảo.
Nhậm Xuyên   hình ảnh, suýt chút nữa bật . Quan tài VIP? Hàng đặt ? Anh  còn cẩn thận hơn  nữa. Anh cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm trọng. "Cái ... cũng .  mà...  vẻ  đắt tiền ?   shipper,   nhiều tiền ."
"Không  ." Giang Hoàn xua tay, " cũng chỉ là nhân viên văn phòng bình thường, nhưng   một ít tiền tiết kiệm.  sẽ lo cho ." Anh   Nhậm Xuyên, ánh mắt đầy chân thành. "Dù  thì... chúng  cũng là bạn  của ."
Nhậm Xuyên  , lòng  ấm áp lạ thường. Dù cho đây là một màn kịch, nhưng sự quan tâm của Giang Hoàn dành cho  là thật. "Vậy thì... cảm ơn  nhé, Giang Hoàn."
"Mà ," Giang Hoàn tiếp tục, "  đo kích thước của  . Đây là mẫu quan tài  thiết kế riêng theo  đo của . Còn đây là của ." Anh  chỉ  hai mẫu quan tài, một dành cho Nhậm Xuyên và một dành cho .
Nhậm Xuyên    đo  bản vẽ,    Giang Hoàn. "Cậu...  đo  lúc nào ?"
Giang Hoàn  bí hiểm. "À... thì... lúc  ngủ ."
Nhậm Xuyên đỏ mặt. Anh  ngờ Giang Hoàn  cẩn thận đến mức đó. Anh  thậm chí còn rình  ngủ để đo kích thước ? Anh cảm thấy  buồn ,  cảm động.
Sau khi chọn  mẫu quan tài ưng ý, Giang Hoàn liền gọi điện đặt hàng. Nhậm Xuyên  bên cạnh,  Giang Hoàn  chuyện với nhân viên bán hàng. "Vâng, hai cái. Thiết kế theo yêu cầu. Hàng VIP. Giao đến bệnh viện Nhân Ái, tầng 3, phòng 301 và 302."
Nhậm Xuyên lắc đầu  thầm.  là hai con  điên rồ mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ben-giuong-benh/chuong-5-chuan-bi-cho-ngay-cuoi-cung.html.]
Một tuần , hai chiếc quan tài  chuyển đến bệnh viện. Chúng  đặt tạm thời trong một căn phòng kho trống, chờ đến "ngày"  sử dụng. Nhậm Xuyên và Giang Hoàn thỉnh thoảng   thăm "ngôi nhà cuối cùng" của , đôi khi còn trò chuyện về nó một cách hài hước.
"Cậu thấy chỗ  thế nào?" Nhậm Xuyên hỏi, chỉ  một góc của chiếc quan tài. " nghĩ nên đặt thêm một lọ hoa ở đây."
Giang Hoàn gật đầu. "Ý  đấy.  sẽ nhờ Trình Phong mua giúp."
Trong những giây phút tưởng chừng như bi kịch ,  ẩn chứa một sự lạc quan đến lạ. Họ đang cùng  đối mặt với cái c.h.ế.t giả tạo, và điều đó khiến họ càng thêm gắn bó.
Tuy nhiên,   lúc nào  chuyện cũng diễn  suôn sẻ. Có những lúc, họ   đối mặt với những mảnh đời thực sự trong bệnh viện, những  đang chiến đấu với bệnh tật thật sự.
Một buổi chiều nọ, khi Nhậm Xuyên và Giang Hoàn đang  dạo trong vườn bệnh viện, họ  thấy một bà cụ tóc bạc phơ, khuôn mặt hốc hác, đang   xe lăn,  xa xăm về phía chân trời. Bên cạnh bà là một cô gái trẻ, đang nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, ánh mắt đỏ hoe.
Nhậm Xuyên và Giang Hoàn  ngang qua,  loáng thoáng cuộc trò chuyện của họ. "Mẹ ơi,  cố gắng lên nhé. Con sẽ luôn ở bên ." Cô gái , giọng  nghẹn ngào.
Bà cụ khẽ mỉm , nhưng nụ  đó  chứa đựng một sự mệt mỏi và cam chịu.
Nhậm Xuyên và Giang Hoàn  . Trong khoảnh khắc đó, họ cảm thấy một sự đau lòng dâng trào. Những trò đùa "giả bệnh" của họ bỗng chốc trở nên thật vô nghĩa  nỗi đau thật sự của những  xung quanh.
"Họ... họ thật sự đáng thương." Nhậm Xuyên  khẽ, giọng  trầm xuống.
Giang Hoàn gật đầu, ánh mắt   cũng trở nên buồn bã. " . Cuộc sống ... thật sự quá ngắn ngủi."
Hai  im lặng  tiếp, trong lòng dấy lên những suy nghĩ miên man. Nếu như một ngày nào đó, một trong hai  thật sự  đối mặt với cái c.h.ế.t, thì họ sẽ  gì? Liệu tình yêu của họ  đủ mạnh mẽ để vượt qua nỗi sợ hãi đó  ?
 , họ   , và một nụ  ấm áp  hiện lên  môi. Dù cho  chuyện  thế nào  chăng nữa, họ vẫn  . Và đó chính là điều quan trọng nhất. Tình yêu của họ, dù bắt đầu từ những lời  dối, nhưng  là thật. Và chính tình yêu đó sẽ là động lực để họ tiếp tục "sống sót", dù cho "ngày cuối cùng"  đến  .
________________________________________