Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-09-03 15:19:36
Lượt xem: 212

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong các của , chỉ là mang thuộc tính hỏa, Hạ Hầu Tuyết Uyên nở nụ thê lương. Nếu là vì diệt trừ yêu ma, mất sinh mạng thì chứ, nhưng yêu nhất đời ... Tạm biệt.

 

Hạ Hầu Tuyết Uyên bước từng bước, dừng lò luyện, ánh mắt kiên quyết mà lạnh lẽo.

 

"Hàng Hàng nhà em đúng là một, chỉ thế thôi mà em cảm giác sôi trào .", đám nhân viên của đoàn bắt đầu bàn tán say mê.

 

" , nếu thì trở thành ảnh đế ."

 

"Trời ơi, thật là chụp một kiểu về hình nền quá."

 

" chụp đấy nhé.", đột nhiên Thẩm Tòng Ngưng đến bên cạnh. Ánh mắt cô dừng Hoắc Thiệu Hàng, tuy , nhưng gương mặt cô hiện rõ vẻ vui đùa.

 

Đám nhân viên quen với Thẩm Tòng Ngưng nên vội vàng , "Em thế thôi, chứ để lộ ảnh ngoài thì đạo diễn chả băm em chứ. Em , vẫn cứ nên thưởng thức thế thôi. Chị Thẩm, đây chị với Hoắc từng hợp tác , chắc là chị quen với diễn xuất của nhỉ?"

 

Thẩm Tòng Ngưng mím môi, "Ừm, vẫn luôn lợi hại."

 

Diễn xuất của Hoắc Thiệu Hàng hết sức linh hoạt, mỗi một biểu cảm, mỗi một cử chỉ của đều vô cùng nhuần nhuyễn, nam chính như thật sự dễ dàng khiến khác mải mà quên việc diễn thế nào.

 

Thế nên, lúc quả thật là Nghê Hạ đang gặp bất lợi.

 

Trong lúc còn đang ngơ ngẩn vì Hoắc Thiệu Hàng thì một giọng như hờ hững nhưng cực gấp gáp đột ngột vang lên.

 

"Công tử!"

 

Trong cảnh phim, chợt bóng dáng một nữ tử áo trắng xuất hiện phía Hạ Hầu Tuyết Uyên. Mái tóc như mây phiêu bồng trong gió, sống mũi trơn mịn như ngọc, đôi môi kiều diễm hé mở lộ hàm răng tựa tuyết, một vẻ thoát tục hiện mặt . Là cái chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, nghiêng nước nghiêng thành...

 

Bấy nhiêu từ ngữ để hình dung về nàng dường như còn quá thô tục, con gái như yêu, như tiên.

 

Như yêu, như tiên?... Đây thật sự là diễn viên hạng ba chút sức hút Nghê Hạ ? Tại chỉ hóa trang và phục sức là biến đổi lớn đến ?

 

Huyền Hỏa chậm rãi tiến lên phía , nàng đưa tay kéo ống tay áo của Hạ Hầu Tuyết Uyên, ngón tay thon dài, nõn nà như ngọc đặt vạt áo đen càng trắng trẻo, quyến rũ hơn. Nàng Hạ Hầu Tuyết Uyên, nhả từng chữ hết sức hờ hững nhưng để lộ sự lo lắng, sầu lo, "Công tử quên , lưng còn gánh mối thù đoạt thành, thể mất sinh mệnh ?"

 

Sau màn ảnh, đạo diễn Hầu gương mặt của con gái đó mà thoáng híp mắt. Ngay từ đầu ông xem trọng khuôn mặt của Nghê Hạ , gương mặt phù hợp với Huyền Hỏa trong tưởng tượng của ông. Vốn dĩ ông còn lo ngoài gương mặt thì Nghê Hạ thể đảm đương vai diễn , nếu cô diễn cho cảm giác thì ông sự chuẩn khác. Không ngờ...

 

Biểu cảm gương mặt và cử chỉ tay chân của cô thể hiện rõ nét một Huyền Hỏa bề ngoài lạnh giá như băng nhưng mang một nội tâm cháy bỏng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-7.html.]

Hạ Hầu Tuyết Uyên đau đớn ngoảnh đầu sang, "Huyền Hỏa, chính là vì báo thù nên mới thể như . Sau khi tế điện, nàng nhất định phò trợ trưởng của g.i.ế.c hết lũ yêu ma !"

 

Nghe xong, Huyền Hỏa bất ngờ nở nụ khẽ, "Công tử, thành Cổ Hạ thể . Hơn nữa, duy nhất thể tế điện Xích Viêm Châu. Có lẽ công tử , Huyền Hỏa... là hỏa hồ nghìn năm."

 

"Hỏa... hồ?"

 

"Thế nên, mới là thích hợp nhất để tế điện Xích Viêm Châu."

 

Hạ Hầu Tuyết Uyên trừng mắt nàng, "Đây là chuyện của thành Cổ Hạ, liên quan đến nàng! Tại cần đến nàng hi sinh chứ! Nàng , từ nay về , đừng nữa!"

 

Nói xong, Hạ Hầu Tuyết Uyên định đẩy nàng , nhưng cử động thì phát hiện cả vô lực, khống chế liền ngã xuống.

 

Huyền Hỏa đưa tay đỡ lấy , một đen một trắng, giữa cung điện rộng lớn...

 

"Nàng dùng mê thuật với .", Hạ Hầu Tuyết Uyên thể tin nổi, đôi đồng tử đen láy như dập dềnh sóng nước.

 

Huyền Hỏa ôm trọn lấy , để tựa . Nàng cúi đầu, trong nháy mắt, ánh mắt và thần thái biến hóa giống hình ảnh ban nãy. Trong đôi mắt là tình yêu say đắm, si mê, đến c.h.ế.t thôi. Ánh mắt nóng cháy, bi thương khiến tất cả mặt ở trường đều nín thở.

 

"Ta tìm mười mấy năm, vì , cuộc đời bình lặng suốt ngàn năm qua rốt cuộc cũng một rực rỡ. Công tử, mạng của là do cứu, giờ vì mà c.h.ế.t thì tiếc nuối..."

 

"Huyền Hỏa, ."

 

Người con gái cong môi , kì ảo tuyệt thế. Nàng đặt xuống, chuẩn dậy.

 

"Huyền Hỏa!", một giọt lệ chảy từ khóe mắt Hạ Hầu Tuyết Uyên.

 

Huyền Hỏa giật , thất thần , "Đây là đầu tiên rơi lệ vì , Tuyết Uyên."

 

Đây cũng là đầu tiên nàng gọi tên . Nàng cũng , đây là một cuối cùng.

 

Không gian yên tĩnh, hai lặng im . Huyền Hỏa chậm rãi cúi đầu, ghé và hôn lên giọt nước mắt của .

 

Khi đôi môi đỏ mọng rời khỏi má , đôi mắt nàng lóng lánh, hàng mi run rẩy. Cuối cùng, nàng nữa, kiên quyết dậy về phía lò luyện.

 

Bóng hình đó, mang theo tình ý đậm sâu, cũng mang theo nỗi cô đơn trọn đời.

 

"Cắt!"

Loading...