Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nhác thấy Trần Quân Nghiêm tiến về phía cửa, Hạ Vân Thanh liền nhanh chân lao về phòng .
Ngay khi cánh cửa phòng đóng , cô run rẩy khuỵu xuống sàn. Hóa , cuộc sống trong ngôi biệt thự xa hoa    cô dùng mạng của bà đánh đổi .
Lẽ nào  thời gian dài bà  về thăm cô chính là  thời gian bà đang  bờ sinh tử.
- Mẹ ơi,  ơi… - Hạ Vân Thanh ấn c.h.ặ.t t.a.y lên môi, cố ngăn tiếng nức nở nghẹn ngào.
Có thể trong mắt Trần Quân Nghị và  đời,  cô là một ả đàn bà lẳng lơ, chẳng  gì nhưng trong lòng cô, bà là   .
Bà  dùng   che chắn cho cô  những roi đòn của  cha nghiện ngập, nát rượu, vũ phu. Bà   tất cả  việc chỉ để tương lai của cô   một ngọn đèn soi sáng.
Hóa , Trần Quân Nghị vẫn nhớ quá khứ đó. Anh hẳn  hận  cô vì  khiến  con Lý Nhược Hân đau khổ, cũng giống như cô , cô vẫn hận  khi nhớ về cái đêm kinh hoàng .
Hóa ,  chỉ   cô diễn xuất để  thể trụ  trong căn biệt thự . Anh cũng đang đè nén nỗi hận để tỏ   là một   trai , một gã đàn ông  học thức, nhã nhặn và lịch thiệp để ba   phiền lòng.
Ngày chủ nhật trôi qua trong bình lặng và bình  của ngày đầu tuần  đến.
Ngay khi   bàn ăn và cúi chào  cùng cha dượng, Hạ Vân Thanh liền tập trung ăn phần của  thật nhanh. Khi cô uống cạn ly sữa thì Trần Quân Nghị mới chậm rãi bước đến bên bàn, kết thúc động tác xắn tay áo, để lộ nửa cánh tay rắn chắc với những đường gân xanh ẩn hiện  làn da trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-11-ac-cam-1.html.]
Hạ Vân Thanh khẽ liếc mắt  gã đàn ông     cô với ba   đêm hôm qua. Khung cảnh gia đình êm ấm  thật giả tạo. Có ai mệt ? Cô cảm thấy  mệt.
- Con ăn xong , con   đây ạ. – Hạ Vân Thanh rút lấy mảnh khăn giấy và .
- Con cũng nên tập  xe  cho quen dần     tập lái, thi lấy bằng  ba mua cho một chiếc mà chạy. Nhà   điều kiện, đừng để bản  chịu khổ. Cứ để Quân Nghị đưa đón con cho con quen dần. – Trần Quân Nghiêm ngừng đũa, lên tiếng.
Mắt Phương Tiểu Kiểu lấp lánh niềm vui khi  ông  , còn Hạ Vân Thanh chỉ  gượng.
Lão già  đang  cải thiện mối quan hệ giữa  kế và em kế ? Cô thật lòng   ở gần kẻ ghét  mà cứ vờ tỏ  tử tế với . Cứ nghĩ đến việc  cô từng suýt mất mạng vì ông là tim cô như  bóp nghẹn.
- Cháu sẽ  chóng mặt nếu  ô tô  buổi sáng, như  sẽ khiến cháu  khỏe và  thể  việc    ạ. – Cô lấy  một lý do để từ chối thiện chí của cha dượng.
- Vậy thì buổi chiều chắc   chứ? – Phương Tiểu Kiều nhẹ nhàng hỏi.
Hạ Vân Thanh mím chặt môi,   . Cô tự hỏi nếu bà  cô từng suýt mất mạng vì  đàn ông trẻ , bà  còn  cô bồi dưỡng tình cảm  em với Trần Quân Nghị nữa ,  bảo cô tránh xa   ba mét.
- Con trễ , con   đây. Tạm biệt.
Dứt lời, Hạ Vân Thanh vụt chạy  khỏi phòng ăn. Mãi khi  ngay ngắn  xe buýt,  thở của cô mới dần  định .
Trần Quân Nghị thậm chí còn  quản cả chuyện cô mặc áo dày, áo mỏng. Nếu để     con cô  lấy lòng  ,  lẽ cô sẽ     đổi và sẽ  còn là chính  nữa. Quên ,   chuyện đó .