Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hạ Vân Thanh từ từ buông   và lùi . Ban nãy, nỗi sợ  khiến cô    hổ là gì nhưng  khoảnh khắc lấy  bình tĩnh , mặt cô đỏ bừng, cô  chui xuống đất.
- Cảm ơn . Xin  . – Cô lí nhí lên tiếng.
- Không  gì. Thôi,   đây.
Trịnh Khải cảm thấy  thật tội . Vốn  chỉ  trêu cô thôi nhưng cô   , còn tỏ  áy náy với . Một cô gái ngây thơ đơn thuần như  khiến    thể  nảy sinh ý định chở che bảo vệ. Khi chuẩn  bước  thang máy,   khỏi ngoái đầu  cô  nữa.
Hạ Vân Thanh chỉnh  váy áo và tóc  lấy cây lau sàn gần đó lau  vũng nước cô  đổ. Cô  tự trấn an  rằng Trịnh Khải là  yêu của Trần Quân Nghị và cô ôm  thì giống như chị em phụ nữ ôm  , chẳng  gì to tát cả.
Hơn một tiếng , cửa phòng họp lớn mở . Ngay khi Trần Quân Nghị bước  ngoài, các lãnh đạo cũng thở phào nhẹ nhõm. 
- Hôm nay   ăn  thuốc s.ú.n.g . Rõ ràng mấy cuộc họp  tỏ   lễ phép và chừng mực mà,  tự dưng  mắng chúng  té tát  chứ? – Một lãnh đạo khều  bên cạnh và lên tiếng hỏi.
- Cậu  ngày càng  khí chất lãnh đạo . – Giám đốc dự án  vui vẻ.
Lâu Nam đang sắp xếp  hồ sơ,  thấy cuộc trò chuyện của họ và những lời xì xầm bàn tán thì liền ngừng , ngẩng đầu lên .
- Các vị ạ, việc    lễ phép  thiếu chừng mực  đến lượt các vị bình phẩm. Suy cho cùng, chúng  cũng   ba  . Ở công ty , sơ đồ phân cấp   là từ   đếm xuống ? Hơn nữa,     quyền mắng cấp  khi họ để xảy  sai sót ảnh hưởng đến doanh thu ? – Lâu Nam nghiêm giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-30-nguoi-anh-em-thang-than-2.html.]
Mọi   , kẻ thì vờ ho, kẻ thì vờ vuốt  quần áo cho thẳng thớm. 
Lâu Nam   sai, ở đây, Trần Quân Nghị là kẻ lớn nhất. Công ty vốn dĩ khác với gia đình. Chỉ là, họ  quen với việc  Trần Quân Nghiêm tôn trọng dẫu cho họ  phạm , thế nên khi  con trai ông  thẳng thừng khiển trách, họ cảm thấy  tổn thương ghê gớm.
Trong phòng tổng giám đốc, Trần Quân Nghị vân vê cây bút, lơ đãng   cửa sổ. Hình ảnh Hạ Vân Thanh và Trịnh Khải ôm  cứ lởn vởn trong đầu  khiến  khó chịu. 
Thằng bạn tồi, rõ ràng   thích cô nhưng  nẫng tay  của . Đáng giận là    vạch trần   đó  lâu, nhưng  đầu   chạy  tán tỉnh cô. 
Chuông điện thoại vang lên kéo hồn  về  thể xác. Thấy tên Trịnh Khải hiện  màn hình,  lườm một cái nhưng  vẫn bắt máy.
- Nghe đây. – Anh lạnh lùng lên tiếng.
- Giận  ? – Giọng Trịnh Khải mang theo tiếng  khẽ vang lên.
- Nói linh tinh. Có chuyện gì thì  nhanh .
- Ban nãy  đùa em gái thôi,  bảo  sâu  tóc em  nên em  sợ và mất kiểm soát. Đáng yêu thật đấy.
-   thắc mắc ? – Trần Quân Nghị dửng dưng hỏi, thế nhưng chỉ   mới   cảm thấy nhẹ nhõm thế nào khi  điều .