Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trịnh Khải cúp máy, buông một tiếng thở dài. Lần đầu gặp gỡ Hạ Vân Thanh là khi  đến bệnh viện đưa cơm cho chú . Qua bao năm tháng, đường nét  gương mặt cô gái đó   quá nhiều  đổi nên  dễ dàng nhận  ngay.
Hôm đó,  thấy một thiếu niên cao gầy cõng cô chạy , vết thương nơi bụng cô nhuộm đỏ chiếc áo sơ mi  ngả màu của  . Họ nghèo đến nỗi   tiền đóng viện phí để thực hiện ca cấp cứu. 
Cậu thiếu niên đó móc hết hai túi quần  cũng chỉ  phân nửa  tiền yêu cầu. Và   chủ động tìm cách giúp đỡ họ.
Thật khốn khổ khi  tiền đó là  tiền  ăn cắp từ ví của chú . Kết quả là chú tưởng  lấy tiền  chơi game và đánh cho  một trận tơi bời hoa lá. 
Đến khi chú  đưa   viện để xác nhận lời   thì   cô gái và thiếu niên đó  thành công trốn viện, và đương nhiên, chẳng  ai  chứng cho việc  ăn cắp tiền để cứu . 
- Thật là oan ức.  cũng chẳng trách chú  , rõ ràng lúc đó  cũng là một thằng nghiện game. Ôi, quá khứ của vai chính diện chính là phản diện. – Anh  khỏi thở dài khi nhớ  quá khứ.
Ngày dần trôi, và khi giờ tan ca chiều đến, Hạ Vân Thanh và nhóm nhân viên ở  tăng ca cùng  đến căn tin dùng bữa. Khi nhận lấy phần thức ăn, ai cũng tròn mắt ngạc nhiên.
- Ôi  ơi, thịt bò Kobe . – Trưởng phòng kinh doanh kêu lên.
- Sếp lớn đặc biệt quan tâm đến dự án  . Các  chị em, ăn xong bữa  thì hãy cố gắng bật hết công suất nhé. Nội trong ba ngày thì  xong. – Trưởng phòng dự án .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-32-qua-khu-2.html.]
Ai nấy đều lặng lẽ gật đầu. Ăn thôi mà cũng áp lực quá. Miếng thịt bò Kobe đắt xắt  miếng  mang theo lời gởi gắm của sếp. Có thể ngày mai sẽ là thịt lợn đen và ngày mốt là cua tuyết cũng nên. Thật là áp lực.
- Xem  Lâu Nam, hình như nhân viên của chúng   thích ăn thịt bò Kobe. – Trần Quân Nghị chỉ  màn hình máy tính và . Anh chủ yếu là  xem Hạ Vân Thanh một chút nhưng mấy gương mặt   choáng hết camera.
Lâu Nam  mấy gương mặt nhăn nhó trong đó  mỉm . Theo  nghĩ thì là họ  sốc nên mới bày  biểu cảm đó thôi. Ai   thích ăn mấy món như  chứ. 
-  cô Vân Thanh thích mà, sếp xem cô  kìa, cô  ăn  ngon miệng. – Lâu Nam chỉ  cô gái đang ăn cơm và .
- Ừ.
Trần Quân Nghị gật đầu  tắt máy tính. Anh   cô  ngon miệng  nhưng  những  dùng bữa cùng cô,   mỗi khi ăn, cô đều cắm cúi và tập trung như , ăn mà   ai cả. 
Lát nữa,   hẹn ăn tối cùng đối tác. Anh  định sẽ uống nhiều nên Lâu Nam  cần  theo .
- Nhớ chuẩn  cái gì đó cho họ ăn khuya nhé. – Anh  khoác áo  .
- Vâng,  yên tâm. – Lâu Nam cúi đầu. Anh  rõ nếu   Hạ Vân Thanh tham gia thì Trần Quân Nghị sẽ  quan tâm đến bữa khuya của họ .