Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tình Yêu Của Người Đàn Ông Từng Bắt Nạt Tôi - Chương 45: Món Quà Không Thể Không Nhận - 1

Cập nhật lúc: 2025-07-03 12:20:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Vân Thanh ngáp dài ngáp ngắn, lần bước xuống cầu thang, vào nhà bếp rồi pha một ly sữa.

Lần đầu, có thể Trần Quân Nghị tin rằng cô làm là vì để cám ơn, nhưng nếu đêm nào cô cũng mang sữa cho anh, anh sẽ nghĩ rằng cô đang nịnh hót.

Nghĩ về điều này, cô cảm thấy đau đầu vô cùng.

Khi cánh cửa thư phòng bị đẩy mở, Trần Quân Nghị liền ngẩng đầu nhìn lêm, trái tim anh hồi hộp theo mỗi bước cô đi.

- Sữa của anh đây ạ. À… là mẹ bảo em mang cho anh. Nếu như anh ngán thì…

- Đưa cho anh. – Anh xòe bàn tay rộng ra.

Cô gật đầu, tiến tới, trao ly sữa cho anh. Ngay khi cô toan quay đi thì anh đã lên tiếng gọi lại.

Anh muốn ngày mai mới tặng cô cho đúng dịp sinh nhật nhưng lại nghĩ đến việc nếu tặng bây giờ, cô có thể mang nó về phòng và ôm ngủ trong đêm nay.

Ngày mai, anh sẽ vờ như mình mới biết là sinh nhật cô và sẽ tặng cô thêm một món quà khác.

- Sao vậy ạ? – Cô quay đầu, mắt mở to.

Trần Quân Nghị đặt chiếc ly xuống, nhấc con mèo bông giấu sau bàn làm việc lên rồi đứng dậy, tiến đến trước mặt cô.

Hạ Vân Thanh sửng sốt nhưng ánh mắt không che giấu được sự phấn khích khi nhìn thấy con mèo nhồi bông lông dài trắng muốt. Mèo to như vậy, đẹp như vậy, hẳn rất đắt tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-45-mon-qua-khong-the-khong-nhan-1.html.]

- Tặng em. – Anh đưa con mèo cho cô, giọng anh mềm mại và dịu dàng hơn bao giờ hết.

- Cho em sao? Sao tự dưng lại tặng quà cho em? – Cô bối rối nhưng đôi tay rất hiểu chủ nhân của nó, nhanh chóng ôm con mèo vào lòng.

- À, lúc trước thấy em chơi với con mèo nhà hàng xóm rất vui nên anh nghĩ em rất thích mèo. Xin lỗi, vì anh dị ứng lông chó mèo nên không thể tặng em một con mèo sống được. Em dùng đỡ nhé.

- Thực ra thì em cũng không có thời gian để chăm sóc chúng dù rằng rất thích. Dù sao thì, em cũng chưa từng nghĩ đến việc mua một con mèo nhồi bông để thỏa mãn sự yêu thích đó. Cảm ơn anh. – Cô chân thành nói.

Không hẹn mà cả anh và cô đều mỉm cười. Anh cảm nhận được sự rung động xuyến xao của con tim khi thấy cô xóa bỏ khoảng cách với mình. Còn cô, chỉ đơn thuần là cảm nhận được sự ấm áp của tình thân.

Mẹ chưa bao giờ mua cho cô một con thú bông nào, dù là nhỏ nhất. Đây là lần đầu có người tặng cô. Áp lực và những khổ đau của cuộc đời khiến bà đâu còn thời gian hay tâm trí mà nhớ ngày sinh của cô nữa. Mãi cho đến khi hẹn hò với Trần Quân Nghiêm, bà mới thi thoảng mua vài món trang sức tặng cô.

- Em về ngủ đi.

- Anh cũng đừng thức khuya quá.

Hạ Vân Thanh nói rồi nhanh chóng rời đi. Thế nhưng, ngay khi cánh cửa vừa mở ra, cô hoảng hốt đến mức suýt đánh rơi con mèo to xuống sàn. Trước mặt cô là người đàn ông mà cô cho rằng giờ này hẳn đã ngủ say bên cạnh mẹ mình.

Trần Quân Nghiêm tập trung vào con mèo nhiều hơn là vào cô. Ừ thì, ông không hiểu sao con mèo mà Lâu Nam tặng cho con trai ông lại nằm trên tay Hạ Vân Thanh.

Thế nhưng nếu con trai ông lấy quà của Lâu Nam đưa lại cho Hạ Vân Thanh thì có nghĩa là nó không yêu Lâu Nam mấy, chưa sâu đậm mấy, vẫn còn cứu chữa được.

Được rồi, tốt rồi, ngày mai, ông sẽ cho vệ sĩ bắt cóc Lâu Nam, bỏ vào bao bố rồi chở đi vứt thiệt xa. Như vậy là ổn.

Loading...