Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thời gian trôi qua thật nhanh, ít nhất là đối với Trần Quân Nghị. Khi Hạ Vân Thanh  cảm thấy thoải mái hơn và đẩy  ,   chút hụt hẫng.
- Em… xin … em… em  bẩn áo  . - Cô lau nước mắt, áy náy  chiếc áo trắng      nước mắt   ướt một mảng.
- Không  . 
Nhìn cô gái nhỏ lúng túng, chật vật  mặt ,   khỏi cảm thấy xót xa. Anh thấy cô vẫn là cô gái nhỏ của năm nào. Anh thấy cô vẫn  đủ trưởng thành để mạnh mẽ khi nhớ về quá khứ. 
Quá khứ của  cũng là một mảng tối tăm nhưng   ngừng  khi nghĩ về nó từ lâu . Có lẽ là phận đàn ông nên  mạnh mẽ hơn cô.
- Ngày mai  sẽ cho  đến đó và gởi đồ cho ông , nhân tiện hỏi thăm tình hình sức khỏe. Để tránh trường hợp ông  tìm đến em khi mãn hạn tù vì nghĩ rằng sẽ lợi dụng  tình cảm của em,  sẽ chỉ  là một  họ hàng xa thăm thôi. – Trần Quân Nghị lên tiếng, phá vỡ bầu  khí im lặng khó xử.
- Vâng, cảm ơn . 
Hạ Vân Thanh  ngờ Trần Quân Nghị  hiểu lòng cô dù rằng cô  hề nhờ vả. Khoảng khắc , cô càng kính trọng  hơn. Những việc khó khăn với cô, qua tay  sẽ hóa lông hồng, nhẹ bẫng.
- Thôi, em  ngủ , mai còn  . 
Dứt lời,   , toan leo qua lan can. Hạ Vân Thanh hốt hoảng vươn tay kéo áo  . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-55-tung-buoc-chinh-phuc-trai-tim-1.html.]
- Nguy hiểm lắm,   qua phòng em . – Cô .
- À, ừ, ừ nhỉ. – Anh  xòa.
Lúc  ngang giường ngủ của cô,  hài lòng khi thấy món quà  tặng cô  ngay ngắn  đó. Thế nhưng ngay  đó,  ghen tị với con mèo. Anh tự hỏi nếu bây giờ  tỏ tình với cô thì   ? Thật  ôm cô ngủ quá. 
Những năm qua,  tập trung học tập,  việc và  ngừng phát triển bản  để trở thành một  thừa kế  hảo. Anh   phụ nữ bên cạnh và gần như kiệt sức cũng như   thời gian để  thể nghĩ về điều đó. 
Tuy nhiên, khi  thứ  dần  định và gặp   con gái mà   từng chú ý, chung sống với cô  một mái nhà thì cảm xúc của  dần bùng lên mãnh liệt. Suy cho cùng,  là đàn ông, đang ở độ tuổi sung mãn,  nhu cầu. 
Màn đêm dần trôi, và khi bình minh đến,    lao  vòng xoáy kiếm tiền. Vì xe máy   biển  nên Hạ Vân Thanh vẫn  xe buýt. Theo như Trần Quân Nghiêm  thì vài bữa nữa biển  mới về. 
Vốn dĩ khi chuyển chỗ ở, cô cũng  mang theo chiếc xe máy cũ của  nhưng  cô bảo các công ty đều  tuyến xe buýt,    tiện, hơn nữa, chị hàng xóm  ngắm trúng chiếc xe của cô, năn nỉ cô để  với giá rẻ, thế là cô  bán nó.
- Vân Thanh, Vân Thanh.
Tiếng gọi cất lên ngay khi Hạ Vân Thanh  bước một chân  cổng. Cô dừng  và nhận    gọi  là Thẩm Thu. 
- Ôi,  gặp cô . Chúng   thể thêm thông tin liên lạc ? Tình cờ gặp  ba  là  duyên đấy. Chúng  kết bạn nhé. – Thẩm Thu đề nghị.
- Được thôi. – Hạ Vân Thanh vui vẻ đồng ý. Cô cũng cảm thấy  và cô gái   chút duyên gặp gỡ.