- Chắc không phải đâu. Tôi mà là người phụ nữ của sếp lớn thì tôi đi du lịch, mua sắm, đi thẩm mỹ viện cho sướng thây chứ vô đây còng lưng tăng ca làm gì chứ? Hơn nữa, ngày tổng giám đốc nhận chức, cô ấy còn đánh bài chuồn. – Một cô nhân viên lên tiếng.
- Ừm, con bé Vân Thanh tuy xinh đấy nhưng nhìn kiểu nào cũng không thấy giống gu của mấy sếp lớn. – Phó phòng gật gù.
- Vậy gu của mấy sếp là gì chứ? – Cô gái thích mang váy rách hỏi.
- Như anh mày đây. Ngực tấn công, m.ô.n.g phòng thủ. – Phó phòng vừa nói vừa tạo dáng, ưỡn ngực, vểnh mông.
Không ai bảo ai, mọi người đều đưa tay che miệng, ngăn cho mình đừng nôn. Tiếp đó, một vài người bắt đầu đặt ra một thuyết âm mưu, rằng Hạ Vân Thanh chính là người yêu kiêm gián điệp được Trần Quân Nghị cài vào phòng kinh doanh để giám sát, nghe ngóng họ.
Vừa lúc này, nhân vật chính trong bức ảnh xuất hiện.
Hạ Vân Thanh đi chậm lại, thận trọng và ngạc nhiên khi nhận ra cả một nhóm người đang tò mò nhìn cô, như đang đánh giá cô.
- Chào buổi sáng, mọi người. – Cô lên tiếng.
- Chào buổi sáng. – Họ đồng thanh đáp rồi tản ra, ai về chỗ nấy, nghiêm túc bật máy tính lên và chăm chú làm việc mặc dù vẫn chưa đến giờ làm việc.
Hạ Vân Thanh mỉm cười gượng gạo rồi đi đến bàn làm việc của mình. Đêm qua, trưởng phòng đã nhắn tin cho cô, phân công cô và Tuấn Khải đến một vài hệ thống bán lẻ của tập đoàn Thiên Niên Kỷ để khảo sát và lên kế hoạch quảng bá sản phẩm mới của công ty.
Kế hoạch thúc đẩy doanh số bán hàng trước đó vẫn chưa làm xong thì lại có nhiệm vụ mới khiến cô hơi chút áp lực. Cũng may Tuấn Khải là người lanh lẹ nhưng dịu dàng, đỡ đần cô nhiều, chưa bao giờ cáu gắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-61-tinh-co-cham-mat-1.html.]
- Mấy giờ chúng ta đi. – Cô quay sang người đàn ông vừa đến và hỏi.
- Nửa tiếng nữa. – Tuấn Khải mỉm cười đáp và dúi cho cô một bịch kẹo hình con thỏ.
Hạ Vân Thanh đỏ bừng mặt, vội vàng nói cám ơn rồi cất kẹo vào túi xách. Hôm trước, cô chỉ tiện miệng khen mấy cái kẹo trong bách hóa có hình thù dễ thương thôi, chẳng ngờ anh lại mua cho cô.
Hành động của hai người diễn ra rất nhanh nhưng tất cả những người xung quanh đều nhìn thấy bởi họ đang dè chừng Hạ Vân Thanh.
Họ tự hỏi cô có phải là cô gái trong ảnh không? Nếu là cô thì cậu nhân viên tên Tuấn Khải kia chắc sắp tiêu đời rồi. Tặng kẹo cho người yêu của sếp là một hành động tán tỉnh bất ổn, điên rồ.
- Tội nghiệp thằng nhỏ, chắc sáng giờ nó chưa lên mạng. Anh mày phải cảnh báo nó mới được. – Phó phòng nhỏ giọng lên tiếng.
- Chỉ là một gói kẹo thôi. Chẳng có cô gái nào xiêu lòng vì gói kẹo cả. – Cô nhân viên ngồi cạnh thì thầm.
Cùng lúc này, trong văn phòng tổng giám đốc, Lâu Nam đang sắp xếp các hồ sơ để chuẩn bị cho cuộc họp thì Trần Quân Nghị bước vào. Trông thấy sếp, Lâu Nam liền hớn hở ra mặt.
- Buổi hẹn hò hôm qua ổn chứ ạ? Cô ấy có nghi ngờ gì không?
- Không, Vân Thanh ngây thơ, nói sao tin vậy. Tóm lại là ổn. Cậu làm tốt lắm.
- Anh quá khen. – Lâu Nam vờ như khiêm tốn.