Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khung cảnh trong sảnh chính vô cùng hỗn loạn. Các nhân viên lập tức tiếp cận hiện trường để giúp đỡ. Họ cẩn thận dời những mảnh vỡ lớn ra trước khi tiến đến cạnh Thẩm Thu. Một phần của chiếc đèn chùm đã đè lên chân cô và m.á.u không ngừng tuôn ra từ vết thương.
- Sếp, anh không sao chứ? – Lâu Nam vừa hỏi vừa đỡ Trần Quân Nghị dậy.
- Không sao.
Ngay khi đứng lên, Trần Quân Nghị nhanh chóng đưa mắt tìm kiếm và khi nhìn thấy Hạ Vân Thanh vẫn bình an vô sự, anh mới thở phào nhẹ nhõm và dời ánh mắt đến vị trí chiếc đèn rơi.
Về phần Hạ Vân Thanh, cô cũng cảm thấy yên tâm khi thấy anh vẫn có thể đứng lên được. Ban nãy, cô thậm chí không có thời gian để thấy và hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Sếp, để em. – Lâu Nam lên tiếng khi thấy anh sải bước về phía Thẩm Thu.
Thế nhưng, Trần Quân Nghị đã nhanh hơn, anh giẫm lên mớ kính vỡ vụn và bế Thẩm Thu lên ngay khi nhân viên y tế của công ty vừa dỡ mảnh kính cắt vào chân cô ra.
Mặt Thẩm Thu tái xanh, mồ hôi rịn ra khắp cơ thể vì đau. Cô chỉ kịp nhận ra mình đang nằm trên tay vị tổng giám đốc rồi ngất lịm ngay sau đó.
Hạ Vân Thanh nhận ra Thẩm Thu là người bị thương, cô toan chạy đến thì Tuấn Khải đã giữ cô lại.
- Nguy hiểm lắm, kính vỡ vương vãi, đã có người lo cho cô ấy rồi. – Anh nói.
- Đó là bạn của tôi. – Giọng cô vẫn còn run vì hoảng loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-63-su-co-trong-sanh-chinh-1.html.]
- Họ sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện ngay thôi. Có cả tổng giám đốc và trợ lý của anh ấy ở bên, cô ấy sẽ ổn thôi. Chúng ta phải làm việc của mình.
Hạ Vân Thanh dần bình tĩnh lại và lùi về sau, kéo giãn khoảng cách với người đàn ông. Cô đưa mắt nhìn sang băng ghế chờ, nơi nhân viên y tế của công ty đang sơ cứu vết thương cho Thẩm Thu.
Không lâu sau, Trần Quân Nghị lại bế Thẩm Thu, hướng về phía cửa chính và Lâu Nam theo anh bén gót.
- Đi thôi, chúng ta đi cửa bên hông. – Tuấn Khải lên tiếng.
- Vâng. - Cô đáp.
Các nhân viên nhanh chóng quay lại với công việc của mình, nhường không gian cho đội kỹ thuật và nhân viên lao công dọn dẹp, điều tra sự cố. Nếu ban nãy, chiếc đèn chùm rơi trúng tổng giám đốc thì không ai có thể tưởng tượng ra hậu quả.
- Sếp, anh phải đến cuộc họp, cứ giao cô Thẩm Thu cho em. Anh cứ đi trước, sẽ có người đến để ghi biên bản cuộc họp cho anh. – Lâu Nam lên tiếng ngay khi lái xe đến trước mặt Trần Quân Nghị.
- Được. – Anh gật đầu.
Tên trợ lý mau mắn xuống xe, giúp sếp và nhân viên y tế đặt Thẩm Thu vào. Sau đó, trao chìa khóa xe cho anh rồi quay trở lại ghế lái. Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi cổng lớn, hòa vào dòng xe cộ tấp nập.
Trần Quân Nghị thở dài, sải bước đến xe của mình. Khoảnh khắc vừa mở cửa xe, anh ngạc nhiên khi thấy Hạ Vân Thanh đang ngồi trong chiếc ô tô bên cạnh. Cô mở to mắt nhìn anh.
Trước khi anh có thể mở miệng hỏi thì chiếc xe đã lao đi. Tận lúc này, anh mới hồi tưởng lại khoảnh khắc chàng nhân viên đó che chắn cho cô. Khi Lâu Nam kéo anh đứng dậy, cô vẫn đang núp trong lòng người đàn ông đó.
Tuy hiểu rõ mình nên vui vì cô được che chở an toàn nhưng hình như anh đang ghen. Anh khó chịu.