Sau khi   ghế lái,   mất mấy phút để bình tâm   khi lái xe  cổng. Và chỉ  đó ít phút,   đươc Lâu Nam chỉ thị tháp tùng sếp tổng cũng nhanh chân chạy đến bãi đỗ xe.
Tuy tâm trạng  mấy  nhưng khi bước chân  phòng họp, trong đầu Trần Quân Nghị chỉ còn  công việc, cảm xúc cá nhân  thể lấn át  ảnh hưởng.
Cuộc họp kết thúc cũng là lúc  nhận  tin nhắn từ Lâu Nam: (Vết thương của cô Thẩm Thu  đáng ngại nhưng  nghỉ cả tuần mới   .)
Trần Quân Nghị thả like  gõ: (Điều tra nguyên nhân cái đèn chùm rơi ?   nghĩ  xui đến mức bao nhiêu năm nó  rơi mà  rơi ngay lúc , ngay lúc   ngang qua.)
Lâu Nam: (Em đang định  với sếp đây. Tin vui là  xui thiệt ạ, lịch bảo trì, vệ sinh  đến nên chẳng  con ma nào động  nó cả,  thể là do phần nào đó  oxy hóa, dù gì thì thành phố của chúng  cũng gần biển mà. À, mà  họp xong  mà nhắn tin điên cuồng ?)
(Họp xong . Chuẩn  về công ty. Dẹp luôn cái đèn chùm cho ,  treo nữa.)
(Vâng, thưa . Em báo với bên kỹ thuật ngay.)
Sau khi gởi tin nhắn cuối cùng cho sếp, Lâu Nam động viên Thẩm Thu ở  bệnh viện dưỡng thương  dặn dò điều dưỡng vài câu,  đó, nhanh chóng   công ty. 
Vì Thẩm Thu     ở thành phố  nên Lâu Nam quyết định thuê một điều dưỡng chăm sóc cho cô. Thực , nếu lúc đó cô  lao tới thì  cũng sẽ kịp đẩy Trần Quân Nghị . 
Anh  ngờ Thẩm Thu còn nhanh hơn cả . Chẳng hiểu là vì trách nhiệm  vì cô  ý gì khác với sếp. Suy cho cùng,  ai liều mạng vì một  mới quen  cả.
Chiều đến, Trần Quân Nghị mua một ít quà  lái xe đến bệnh viện. Khi thấy  xuất hiện  cánh cửa, Thẩm Thu vui mừng khôn xiết, tim cô nhảy nhót tưng bừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-64-su-co-trong-sanh-chinh-2.html.]
- Tổng giám đốc. – Cô khẽ cúi đầu chào.
- Cứ  , đừng nhúc nhích kẻo động vết thương. – Anh đặt giỏ quà lên bàn  kéo ghế . 
Điều dưỡng nhanh chóng rời , nhường  gian cho họ trò chuyện. 
- Cảm ơn cô. – Anh lên tiếng.
- Không  gì  ạ. May mắn là  bình an. – Thẩm Thu e thẹn đáp.
- Đau lắm ? – Anh hỏi.
- Một chút thôi ạ, hạn chế cử động sẽ  đau.
- Được .    , cô cứ yên tâm điều trị, công ty vẫn sẽ chấm công cho cô và lo hết viện phí.
Vừa ,   rút trong túi  một tấm séc, đặt lên bàn  nhanh chóng sải bước  khỏi phòng. Thẩm Thu  màng nguy hiểm cứu , đương nhiên,   để cho cô hy sinh vô ích.
Chờ khi cánh cửa đóng , Thẩm Thu mới vươn tay lấy tấm séc. Con  đập  mắt khiến cô gần như đông cứng. Thế nhưng, cô  thấy vui vì  cảm giác Trần Quân Nghị dùng nó để  cảm thấy mắc nợ cô. Cô chỉ   đừng giữ khoảnh cách với , cho cô cơ hội gần gũi  để khiến trái tim  rung động.
Thứ cô ,  chỉ là  tiền  tấm séc . Cô cảm thấy buồn và thất vọng vì  đến và  nhanh như một cơn gió. Khi  hỏi cô  đau lắm , cô  tham lam thêm .
Khi chiều chạng vạng, Hạ Vân Thanh mới  thời gian  thăm bạn. Hôm nay, cô và Tuấn Khải ở cả ngày ngoài đường. Lúc bước  phòng bệnh, cô gây ấn tượng với vẻ ngoài xơ xác, tóc  rối vì gió thổi, áo sơ mi nhăn nhúm và lớp trang điểm gần như bay  sạch sẽ.