Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
- Hôm nay, ba   cái đèn chùm ở sảnh chính đột nhiên rơi xuống, và con  bảo họ  cần sửa chữa để gắn lên nữa ? – Trần Quân Nghiêm đột nhiên lên tiếng hỏi.
- Vâng ạ. Ai  với ba  ạ? – Trần Quân Nghị gật đầu và đáp.
- Con tưởng ba  ở nhà thì   gì ở công ty ?
Tay cầm đũa của Trần Quân Nghị khựng . Anh ngước  ba  và tự hỏi ông rốt cuộc   gì? Tuy là cha con nhưng tình cảm của họ  mấy  thiết, thế nên đôi khi   đoán  ý của ba .
- Con đang  ý định  m.á.u công ty ? Còn  tiếp quản chính thức mà con    đổi nhân sự cốt lõi ? – Trần Quân Nghiêm  chằm chằm  con trai và hỏi.
- Mấy ông già đó tọc mạch gì với ba ? Con chỉ mắng họ  vài câu mà họ  sợ con sa thải họ ? – Anh  nhẹ, giọng  vẫn từ tốn.
- Quân Nghị, đó là những  cùng ba gầy dựng công ty. Họ đáng tuổi cha chú con,   gì,  gì thì cũng nên suy nghĩ…
- Ba , họ đồng trang lứa với ba, sẽ dễ dàng khi ba bước  từ đầu cùng họ. Còn con dù gì cũng là lớp con cháu , nếu  dùng uy quyền của chức tổng giám đốc thì con sẽ  thể điều khiển họ . Họ nghĩ gì khi mách lẻo con với ba ? Con là con trai của ba,   là một tổng giám đốc mướn. Và nếu cần thiết, con thực sự sẽ đề xuất ba đồng ý cho con cải cách nhân sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-66-gio-lanh-dem-thu-2.html.]
Trần Quân Nghị  nhấn mạnh rằng  là m.á.u mủ của ông và ông   về phía . Anh  sa đọa hư hỏng,   từng  công ty tổn thất nên   lý do gì mà ông  ủng hộ . Những lão già đó vẫn    xem  như ông chủ của họ, trừ khi cho họ  rằng  chính là  nắm quyền sinh sát trong tay.
- Thôi, hai cha con dùng bữa , cơm canh nguội cả . – Phương Tiểu Kiều lên tiếng.
Bà   họ  qua   tận nãy giờ nhưng cũng  hiểu câu chuyện lắm, chỉ cảm thấy càng  càng căng thẳng. Nếu   vì  Trần Quân Nghị đang mê  con gái  thì bà cũng  đủ dũng cảm chen  cuộc trò chuyện  .
Trần Quân Nghị chỉ ăn vài miếng  xin phép rời bàn. Anh cảm thấy may mắn khi Hạ Vân Thanh về muộn,  yêu cô,  bảo vệ cô và   cô chứng kiến màn căng thẳng  . 
Một vị vua khi trao quyền cho thái tử vẫn luôn lo sợ thái tử sẽ gây dựng một thế lực riêng, lo sợ thái tử mạnh hơn  dù rằng bản chất của việc đó là chuyển giao quyền lực. Thật mâu thuẫn.
- Sửa chữa cái đèn chùm  treo lên  , gia cố kỹ lưỡng, chắc chắn là . – Trần Quân Nghiêm lên tiếng ngay khi con trai   lưng.
- Ba cũng nên buông bỏ quá khứ . Hãy dồn tình cảm đó cho con .
Chiếc đũa  tay Trần Quân Nghiêm bay ngay qua mặt Phương Tiểu Kiều và đ.â.m  lưng Trần Quân Nghị,  khi chạm sàn và phát  tiếng kêu buồn tẻ. 
Anh khẽ hít  vì đau  nhanh chân về phòng,  ban công hóng gió. Cơn gió đêm thu lạnh, nhưng lòng  còn lạnh hơn. Anh  chiếc đèn chùm đó  treo lên do lời  bâng quơ của   trong một  đến công ty đưa cơm cho ba . Bà  nếu treo một cái đèn chùm ở ngay sảnh thì sẽ tạo  gian sang trọng hơn. Tuy nhiên,  đến khi bà qua đời thì ông mới thực hiện.