Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả từ đầu xuống chân nhanh chóng nước hắt và ướt nhẹp. Thật thể nghĩ con bé lễ phép như thế nên trong lúc kìm chế cơn nóng giận lớn tiếng quát lên
- Con gì thế hả? là mất dạy mà?
Con bé vẫn thản nhiên trừng mắt như chẳng hề thấy . Nó còn ngang nhiên trả lời
- Con mất dạy thế đấy, cô đánh con ?
- Cái gì? Con cô đánh con đúng ?
- Dạ, cô đánh .
- Con…
tức đến nghẹn cả cổ vì thái độ khinh khỉnh của Thiên Nga, chẳng hiểu một đứa bé xinh xắn đáng yêu như thế hư như nữa, nên ngay lập tức kìm chế liền đưa tay lên cao định tát m.ô.n.g con bé một cái cho hả . Thế nhưng lẽ và con bé chuyện lớn nên khi giơ tay lên Giang Phong bước cầm c.h.ặ.t t.a.y . Ánh thật nguy hiểm, cùng giọng lớn tiếng
- Cô định gì?
cho giật , nhưng cũng nhịn liền rút mạnh cánh tay khỏi tay và
- Anh xem con gái . lòng giúp nó nó cảm ơn còn hất nguyên ca nước đây nè. Thật là quá đáng mà.
Giang Phong xong liền và chiếc váy hôm qua mua cho , nó ướt đến độ lớp vải voan mỏng sắp cho k.h.o.ả t.h.â.n luôn . Trước ánh lập tức đưa tay lên che chỗ cần che, còn chỉ nhếch môi mỉa mai lia mắt về phía con bé đang . Anh gằn giọng
- Có Thiên Nga ?
Con bé khi thấy Giang Phong thì mếu , hai hốc mắt ửng đỏ đó nó nghẹn ngào gật đầu và
- Ba, con… con… ?
Con bé ấp úng lời, tự nhiên giờ phút thấy tội nó. Còn Giang Phong là mặt khó chịu. Anh hỏi con bé tiếp
- Con như thế nào? Tại hư như thế? Mau xin cô .
Con bé sợ hãi nhưng vẫn một mực lắc đầu, ánh mắt thật sự khó hiểu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-27.html.]
- Con xin , cô cứ đánh con .
Lần Giang Phong nhịn , đưa tay phát m.ô.n.g con bé hai cái thật mạnh cho Thiên Nga oà lên. con bé mà thương vô cùng dù rằng đang giận con bé nhưng liền tới kéo con bé về phía để tránh né Giang Phong.
Nhìn lớn
- Anh điên đánh con bé nặng thế?
- Con nó hư thì đánh liên quan gì đến cô?
- Anh chỉ đánh thôi ư. Nó hư là tại ai? Anh một nào dạy dỗ nó mà tay đánh?
- Cô.
trừng mắt hề nhân nhượng nên Giang Phong đành im tranh cãi với nữa. Lúc mới sang thiên nga. xuống, đưa tay lau nước mắt mặt con bé nhỏ giọng
- Tại con ghét cô. Con cho cô lý do ?
Con bé sợ, ức cứ nấc lên
- Vì cô giống con! Mẹ con mất lâu , con chỉ ở với Hằng. Hằng khó tính lắm giống như con , con sai là Hằng chửi con chứ bao giờ lo cho con cả. Còn cô cô giống với con, cô lo cho con giống y như con . Con thích cô lắm nên con chỉ điều gì đó để cô quan tâm con hơn thôi.
Con bé xong là cả gương mặt ướt đầy nước mắt, vô thức mặt hai dòng lệ cũng đong đầy. vòng tay ôm lấy con bé lòng, thì là , con bé quan tâm đến nó nhưng mà nó còn nhỏ nên biểu hiện cho đúng thôi.
Mọi giận dữ nhanh chóng xóa tan. ôm con bé lòng, vỗ về nó
- Thế con cứ xem cô như là con nha
Con bé xong vui mừng đến nín cả
- Có thật cô? Cô con chứ?
- Cô thật.
- Mẹ ơi…