Nguyên Diêu thức tỉnh, trông căn phòng cổ kính  , tròng mắt mở to dần phủ  nước, thoáng chốc  hoen đỏ rơi lệ.
 
Nàng giơ tay lau  nước mắt chảy ngang bờ má nhỏ,  lâu  mới bình tinh  dậy khỏi giường.
 
Bước chân đến  gương đồng, nhẹ nhàng cầm lên bình thuốc do Tần Y tặng, biểu cảm Nguyên Diêu đang an tĩnh  đổi thành uất hận.
 
Hóa  ngay từ đầu nàng  chúng lừa, lão già bác sĩ sớm  đổi nhân vật, để một đám NPC  lá chắn, nên tất cả những toan tính  nay đều đặt nhầm chỗ!
 
Mà kẻ   giày vò  ung dung tự tại sống qua ngày, còn nàng vô tình  cảm tình với đối phương…
 
Thứ tình cảm hơn mười năm , cứ nghĩ sẽ c.h.ế.t khi hận thù chồng chất, nhưng giờ đây phát hiện nó vẫn  trong lòng , chỉ do bản  tự lừa gạt chính .
 
Nàng luôn nghĩ Tần Y là NPC nên  hề suy xét nhiều, đến bây giờ tưởng  thì nhận  so với Diệp Thành Ưng nhu nhược, Tần Y càng giống  .
 
Kể cả cách yêu thương một ai đó cũng  đúng, nâng niu Công Chúa từng chút một…
 
Nguyên Diêu nghĩ đến đây bỗng tỉnh táo, khi Tần Y thực sự là vị hôn phu,   đối phương đặt tình cảm đó   thể là kẻ thù của nàng.
 
…
 
Ba ngày , Nguyên Diêu trở về Nguyên Gia, nha  bên cạnh khẽ hỏi: “Tiểu thư,   lo Canh Vương Gia  nhân cơ hội thăm Nam Nhan Nhan ư?”
 
Nguyên Diêu liếc mắt  nha ,  bình tĩnh : “Giờ bọn họ  ngủ với   Diệp Thành Ưng  lấy Nam Nhan Nhan,  cũng chẳng quan tâm!”
 
Nha  kinh ngạc định tiếp tục truy vấn nguyên do, song cảm thấy   nên chuyển sang vấn đề khác: “Vậy giờ tiểu thư quan tâm ai?”
 
Nghe xong lời , Nguyên Diêu chớp mắt   hỏi ngược nha : “Ngoài đôi nam nữ  , ngươi thấy  từng đối xử đặc biệt với ai khác ?”
 
Nha   nghĩ ngợi, chốc lát   suy đoán: “Nếu  tính  nhân, thì  khác chỉ còn Tần công tử thôi, chẳng lẽ tiểu thư thích Tần công tử?”
 
Nguyên Diêu lạnh mặt vì câu cuối cùng từ nha , nàng mím môi cảnh cáo: “Không  đoán mò,   chán ghét Tần Y và sẽ khiến  chịu khổ sở!”
 
Nha  bĩu môi buột miệng thốt lên: “Theo nô tỳ thấy, mỗi  tiểu thư gặp Tần công tử thì mắt sáng long lanh. Ở cạnh Canh Vương Gia   giả vờ cong môi, lúc bên Tần công tử  tự nhiên  rạng ngời lắm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ket-thuc-4-lang-ngoi-len/chuong-12-han-van-luon-song-nhan-nha.html.]
 
Nguyên Diêu   trúng tim đen, sắc mặt  đổi trắng xanh, nhưng  trách cứ nha  nhiều lời, chỉ gõ cái  đầu đối phương xem như cảnh cáo.
 
Song càng tự kiểm điểm chính  ngày xưa u mê Tần Y quá rõ ràng.
 
Bên ngoài xe ngựa Nguyên Diêu đang di chuyển nhanh chóng  con đường lớn tấp nập, bỗng một chú chó nhỏ chạy ngang  ngay đằng , tiếp đến một dáng  cao gầy chạy  che chắn cho nó.
 
Gia nhân đánh xe trông thấy lập tức kéo ngựa dừng gấp, thoáng chốc  cách giữa bọn họ thu hẹp  đúng gang tay. Nhìn cảnh   ôm chó vỗ về, khiến gia nhân cau mày giận dữ quát: “Tên nào  mắt  tròng,  c.h.ế.t ư,  định ăn vạ lừa tiền hả?”
 
Lúc    mới giật  ngẩng đầu lên, phát giác  rơi  tình cảnh oái oăm thì  lắp bắp cất tiếng: “Xin   , là Cẩu Cẩu của   ngoan, nó chạy lung tung nên    chắn đường, chứ   hề cố ý !”
 
Gia nhân lườm nguýt  , tiếp tục : “Vì một con ch.ó mà nhiễu loạn đường xá, nếu như chủ tử nhà     vì ngươi, ngươi cùng con ch.ó  mười mạng cũng chẳng đền đủ!”
 
Người  cúi đầu xuống liên tục xin , còn móc  túi tiền  to  nặng,  miệng túi lấp ló ánh vàng kim ngân, điệu bộ   định cho hết để đền bù, mắt tên gia nhân sáng lên giơ tay chờ đón lấy,   bại lộ dáng vẻ tham lam  ánh mắt bao  đang xem.
 
Khoảnh khắc   sắp  qua đưa túi tiền, thì từ đằng  màn xe thò  cái chân đá văng tên gia nhân xuống.
 
Nguyên Diêu thu chân  về,  trong xe ngựa nàng cáu gắt cao giọng: “Đến chó nó còn chạy nhanh hơn chủ, còn ngươi lề mề chậm chạp thua cả một con ch.ó nữa!”
 
Nha  bước  tiếp câu: “Tên gia nhân tham lam,  hỏng việc của chủ tử, xéo về !”
 
Gia nhân sợ hãi xin tha  lùi xuống, lúc  nha  mới   , đôi con ngươi trợn trắng khi liếc đến túi tiền, cuối cùng khẽ ho khan lấy  tinh thần bảo: “Vị công tử  cất tiền , chủ tử  tính toán với , mong    chú ý hơn nhé.”
 
Người  nghệch mặt nghiêng cổ sang một bên, tay  đặt túi tiền xuống đất, tay trái gãi đầu tựa như  hiểu, nha  cũng chẳng  thêm, ngược  tự điều khiển xe ngựa rời .
 
…
 
Phủ Nguyên Gia.
 
Nguyên Diêu  về  hỏi gia nhân xem Nguyên Tướng Quân ở ,  đó theo lời bọn họ mà nàng  đến thư phòng.
 
Mới bước  Nguyên Diêu tức khắc hỏi: “Quan hệ giữa phụ  và Tần Y là thế nào?”