Nam Nhan Nhan buộc  gả cho Diên Gia ở cách xa Kinh Thành, khi Nguyên Diêu  tin  thì  tay nàng    thông tin của đối tượng lấy Nam Nhan Nhan.
 
Là một công tử ăn chơi trác táng, tệ đến mức kỹ nữ còn chê  , điều  khiến Nguyên Diêu hài lòng, vì chỉ khi Nam Nhan Nhan  gả cho nam nhân tệ hại nhất, Diệp Thành Ưng mới  màng tất cả mà bỏ trốn.
 
 nàng vẫn nên bày sẵn màn kịch thê tử đáng thương  phu quân vứt bỏ, diễn tròn vai  mặt Hoàng Thượng để ông   nghi ngờ gì cả.
 
Và đương nhiên nàng cũng  nhắc nhở Thái Tử, nếu Diệp Thành Ưng bỏ trốn thì giúp một tay, khi   thoát khỏi vòng che chở của Hoàng Thượng, lúc  thoải mái phanh thây đối phương .
 
Ngày Diệp Thành Ưng biến mất, nàng sẽ tính toán với Tần Y…
 
Nguyên Diêu   xích đu mà nghĩ viễn cảnh tương lai, trong lòng tràn ngập vui vẻ  ngẩng đầu  trời cao, nàng nở nụ  đắc trí, đôi mắt mờ to như  xuyên màn trời để thấy  đằng .
 
Đáng tiếc thế giới ảo quá chân thật, nàng  mãi cũng chỉ  ánh sáng chói lóa của mặt trời phản chiếu.
 
Cứ thế Nguyên Diêu ở trong phủ Canh Vương quan sát Diệp Thành Ưng, quả nhiên chỉ  vài ngày thấy đối phương lén lút chuẩn  tay nải, mặc dù ban ngày vẫn lên triều bẩm báo xử lý công vụ, nhưng ban đêm luôn  tin tức từ thuộc hạ, về những đường  khỏi Kinh Thành.
 
Đến ngày Nam Nhan Nhan xuất giá, Nguyên Diêu cố tính lôi kéo Diệp Thành Ưng  xem, còn  sắc mặt  âm trầm mà vẫn tỏ  bình thường, nàng tươii  : “Cuối cùng   , tiếc là  hồ ly tinh thì  trả giá trở thành phu nhân của kẻ phong lưu tệ hại nhất.”
 
Diệp Thành Ưng liếc xem kiệu hoa ở xa đang dần biến mất, xung quanh  đám đông bàn tán về cọc hôn sự , đểu là lời   nên càng khiến  khó chịu, tuy nhiên cố nín nhịn cảm xúc mà tán thành theo Nguyên Diêu: “Phải , nữ nhân chỉ mù quáng theo đuổi quyến rũ nam nhân, thì đều   kết quả .”
 
Nguyên Diêu  khanh khách, trí óc hiểu lời  đang ám chỉ nàng cũng theo đuổi  và   kết  như Nam Nhan Nhan, đáng tiếc rằng  sớm chịu những nỗi khổ sở, thì dù  thêm đau tấm   vẫn bình thản mà thôi.
 
Diệp Thành Ưng  để ý nữ nhân  mặt,  lặng lẽ suy tính thời gian bỏ trốn, đêm nay nhất định cứu …
 
…
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ket-thuc-4-lang-ngoi-len/chuong-14-tan-y-cho-di.html.]
Mặt trời dần mất tăm mang  ánh sáng, nhiều đám mây mù kéo đến trồng chất lên  tạo nên bầu trời đen, khiến cả Kinh Thành chìm  u tối.
 
Lúc   khuya  còn ai thức  qua , tuy nhiên  một ngựa một  lao vụt qua,  cổng thành đang đóng   hộ vệ mở  cho  nọ rời khỏi.
 
Mà thời khắc  nọ  qua đoạn đường nhỏ bỗng  tiếng gọi từ đằng  truyền tới: “Diệp Thành Ưng, ngài   đó! Ta  cho phép ngài .”
 
Diệp Thành Ưng cau mày,  khẽ  đầu  Nguyên Diêu chân trần đang đuổi theo phía  , đôi con ngươi ánh lên sự kinh ngạc, tay dừng  khiến tốc độ ngựa chạy giảm .
 
Phần Nguyên Diêu gắng sức tiến tới,  đỏ hoen mắt rơi lệ  nghẹn ngào hét lên: “Ngài  thể ! Ngài  thì  g.i.ế.c hồ ly tinh đó!”
 
Diệp Thành Ưng tỏ vẻ khinh thường, bàn tay vung roi lên quất ngựa, nhanh chóng chạy tiếp mặc kệ Nguyên Diêu  vấp ngã  lưng, thê lương  gào lên: “Diệp Thành Ưng! Tại  tàn nhẫn với  như thế! Ta chỉ  ngài yêu  thôi mà, tại  cứ  thích Nam Nhan Nhan…”
 
Trông hai bóng dáng khuất  màn đêm, sắc mặt Nguyên Diêu tái nhợt  đầy bất lực, từng giọt nước mắt tuôn rơi chẳng ngừng thấm xuống đất.
 
Dáng vẻ nhếch nhác khi y phục đầy bụi bẩn vì ngã, tóc tai rối bời do  tác động quá nhiều, bàn chân chạy lâu  xước xát rỉ máu. Trông Nguyên Diêu  còn dáng vê tiểu thư kiêu ngạo như  đây.
 
Thời gian lặng lẽ trôi qua, mây đen  trời tự nhiên nhả xuống hạt mưa nhỏ, mỗi một lúc  nặng và dày  biến thành cơn mưa rào lạnh lẽo, phủ kín Nguyên Diêu  bên trong.
 
Không    mưa bao lâu, bỗng Nguyên Diêu cảm thấy mưa như dừng trút lên  thể , nàng  ngẩng đầu thì phát hiện Tần Y bước đến che ô cho.
 
Tần Y cũng  rõ đôi mắt Nguyên Diêu tuyệt vọng thế nào, y thở dài : “Không thể níu kéo một  khi  đó  từng đặt tâm ở chỗ , chúng  nên  về thôi.”
 
Từ lúc Thái Tử hạ lệnh  giúp Diệp Thành Ưng tẩu thoát, y chứng kiến hết cảnh Nguyên Diêu  lén lút theo đằng , từ vội vã chạy rơi giấy đến chân trần kiệt sức, giống hệt ngày đó liều mạng cứu phu quân .
 
Y từng nghĩ rằng Nguyên Diêu  hề yêu, vì nếu yêu sẽ chẳng giúp Thái Tử diệt trừ hậu họa, nhưng đôi lúc  điên cuồng ghen tuông, thẳng thắn thổ lộ.
 
Có lẽ bởi vì phần Diệp Thành Ưng yêu Nam Nhan Nhan, Nguyên Diêu mới tính kế đối phương.