Tần Y tỉnh  trông thấy  cảnh xa lạ, đầu tiên là cảm giác  thể vô cùng đau khi cử động, đến sức lực cũng yếu ớt tới  thể  dậy, nhất là trong đầu liên tục xuất hiện từng cơn nhức nhói.
 
Khiến y chẳng thể nghĩ nổi điều gì, cảng  rõ ràng bản  là ai, lúc  tiếng mở cửa vang lên, y  mặt   ảnh nữ nhân tiến , thấy đối phương cầm một ly nước  tới gần   nhẹ nhàng : “Tần công tử  tỉnh,  hôn mê suốt mười ngày nhưng cũng may giữ  mạng sống  hôm  truy sát đó.”
 
Tần Y mơ màng quan sát,  lâu  mở miệng hỏi: “Ta là ai, ngươi là ai, Đây là ?”
 
Nguyên Diêu thở dài, đưa ly nước cho Tần Y uống, cuối cùng từ tốn giải thích: “Huynh họ Tần tên một chữ Y, là   vũ nghệ giỏi nhất Kinh Thành,  tên Diêu họ Nguyên là bằng hữu của , còn nơi  là nhà . Ngày   vô cớ   trong giang hồ thích sát, suýt chút nữa mất mạng đấy! Giờ đây  lẽ vì chịu thương tổn quá nặng nên   mất trí nhớ.”
 
Tần Y nheo mắt nghi hoặc, tuy nhiên cơn đau từ đầu khiến y  thể nghĩ suy, chỉ đành gật gù hỏi thêm vài điều, Nguyên Diêu kiên nhẫn trả lời, dáng vẻ  nhiệt tình mà kể hết chuyện Tần Y đối mặt  nay mà nàng .
 
Nguyên Diêu  khơi gợi ký ức Tần Y  về, nhưng y  phản ứng ngược  còn biểu hiện đau nhói khó chịu, nàng chỉ đành ngừng nhắc quá khứ, dịu dàng trấn an y: “Không ,   còn nhiều cơ hội mà, bao giờ  khỏi hẳn  sẽ dẫn  gặp  quen.”
 
Tần Y ừ nhẹ một câu,  sờ xuống đôi chân   y  chẳng  cảm giác gì, tới mức dù cử động đến  cũng  .
 
Y vô thức vén cả trăn cả y phục lên  tự cấu véo đôi chân đang băng bó kĩ càng, đáng tiếc vẫn  cảm giác như cũ, phần Nguyên Diêu  dáng điệu Tần Y bắt đầu kinh hãi, nàng thầm  khinh,  nhanh vờ ngăn cản động tác cấu véo liên tục của y,  cố ý : “Đừng  thế, vết thương sẽ chảy m.á.u mất, khó khăn lắm đại phu mới giữ nổi đôi chân nguyên vẹn!”
 
Tần Y liếc Nguyên Diêu, nét mặt trắng bệch mang theo tuyệt vọng : “Nguyên vẹn? Là  thể nguyên vẹn  đứt lìa  đủ tay chân? Dù cho   thể cảm nhận tứ chi  thế nào ư?”
 
Nguyên Diêu  xong bày  khó xử, nàng lắp bắp trả lời: “Chỉ tạm thời  thế thôi,   khẳng định sẽ chuyển biến  lên…” Giọng  nàng biểu đạt càng khiến Tần Y bất tin, y gào lớn tiếng, bàn tay túm chặt góc chăn mà khổ sở chịu đựng.
 
Nguyên Diêu nhẹ nhàng an ủi, đôi mắt  Tần Y tự giày vò bản  mà cực kỳ hài lòng với những biểu hiện , nàng thật sự cảm thấy quyết định phế bỏ y là đúng, so sánh từng nỗi đau và lừa gạt đối phương ban cho , thì đây là một phần mười thôi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ket-thuc-4-lang-ngoi-len/chuong-19-mat-tri-nho-cang-tot.html.]
Tiếp đến  nhắm tới vị Công Chúa sắp hòa  …
 
…
 
Nguyên Diêu tới nơi giam giữ những kẻ ám sát Tần Y, là chỗ tra tấn bí ẩn một tay nàng dựng lên cho các trường hợp cần moi tin từ  cứng đầu.
 
Nơi  rộng lớn mà u ám  thấy mặt trời, chỉ  ánh nến lung lay nhỏ nhoi trong màn tối, là khu vực tra tấn  khác nên treo đủ loại vật dụng sắc bén, tùy tiện cầm một thứ vung lên cũng đủ cắt da mất thịt.
 
Nguyên Diêu  qua từng lồng giam sắt to lớn, đến chỗ những thuộc hạ  đang tra khảo mấy tên , trông thấy bọn họ quỷ  đất  đánh thừa sống thiếu chết, cơ thể  mảnh vải  chằng chịt vết thương, m.á.u và da thịt lẫn lộn lên .
 
Tuy nhiên dù đau đớn thì bọn họ vẫn kín miệng  khai,  Nguyên Diêu bĩu môi chẳng vui vẻ, nàng cầm một nắm thuốc tiến lên cho mỗi tên uống một viên,  nhẹ nhàng : “Dù  thì Tần Y vẫn sống sót, chỉ cần như thế     sẽ tiếp tục  tay,   thể   là ai .” 
 
Một tên ngẩng đầu lên ,   thì buột miệng hỏi: “Chẳng lẽ ngươi chỉ quan tâm kẻ  , chứ  quan tâm sống c.h.ế.t của Tần Y?”
 
Nguyên Diêu  nhạt, chậm rãi đáp trả: “Thật   từng tính toán hại Tần Y, nhưng vô tình  y  theo dõi,    bao giờ  thể thấy y  bại danh liệt nên mới thử tạo cơ hội,  ngờ các ngươi thật sự cho   thấy Tần Y sống dở c.h.ế.t dở.”
 
Ngay từ lúc  Tần Y mới là  nàng cần trả thù,  âm thầm kêu thuộc hạ theo dõi, tuy nhiên đối phương  cẩn thận,    lộ nơi ở, thậm chí lộ trình cũng chẳng  liên kết  ngày khác ngày.
 
Vì Tần Y cẩn thận, thuộc hạ của nàng chỉ phát giác  kẻ cũng nhắm  y nhưng   nắm bất  sơ hở, còn nàng đánh cược cả mạng   để cho bọn họ  tay.
 
Nguyên Diêu nghĩ tới đây bỗng nhớ cảnh tượng Tần Y  thoi thóp  đất, m.á.u me be bét nhuốm đầy  thể, cảm giác của nàng lúc đó là thoải mái, hả  hết mức.