Ngày  mặt nhà  đẻ  khi xuất giá ba hôm, Nguyên Diêu ăn vận xinh  và nắm tay Diệp Thành Ưng trở về.
 
Nguyên gia mở rộng cửa lớn, đoàn  từ trong nhà  chờ sẵn để đón mừng, khoảnh khắc Nguyên Diêu cùng Diệp Thành Ưng bước xuống xe ngựa, bọn họ cung kính hành lễ.
 
Diệp Thành Ưng  miễn lễ thì tất cả  lên, Nguyên Diêu  qua ôm Nguyên Tướng Quân và Nguyên phu nhân, nàng nũng nịu gọi: “Phụ , mẫu , nữ nhi nhớ hai  quá …”
 
Nguyên Tướng Quân khẽ , nét mặt dịu dàng đong đầy yêu thương với Nguyên Diêu, Diệp Thành Ưng  một màn  nhân đoàn tụ, dù chướng mắt nhưng  vẫn  lấy lệ: “Nhạc phụ, nhạc mẫu.”
 
Nguyên Tướng Quân mở miệng: “Vương Gia cùng Vương Phi mau  trong thôi, đừng ngoài nóng nực lắm.”
 
Phủ  Nguyên gia rộng rãi  xây  nhiều phòng liền kề, cũng  nơi tách   riêng biệt, Diệp Thành Ưng sớm   qua gia tộc  sống chung mấy dòng, nay tận mắt chứng kiến   đông đúc  kể gia nhân.
 
Tuy nhiên bọn họ cũng  là mấy kẻ nịnh nọt, bên ngoài luôn tỏ vẻ  thiết  mấy lời xuôi tai.
 
Diệp Thành Ưng vô cung nhàm chán ứng phó  với bọn họ, song đám  cứ quây quanh  hỏi han chẳng dứt.
 
Mà Nguyên Diêu lúc  nắm bắt thời gian  thư phòng  chuyện cùng Nguyên Tướng Quân, đối diện vị phụ   tiếng nuông chiều con cái, nàng  rũ bỏ dáng vẻ nữ nhi ngoan ngoãn, nghiêm túc bảo: “Phụ  yên tâm, con  hứa là sẽ thực hiện .”
 
Nguyên Tướng Quân thở dài dặn dò: “Con phái cẩn thận, mặc dù Canh Vương Gia e ngại  nhưng tính tình  nóng nảy, dễ hành động mất kiểm soát.”
 
Nguyên Diêu  nhẹ, nàng vui vẻ đáp: “Phụ  đừng lo, bây giờ  chỉ cần nhắc nhở Thái Tử về hội săn b.ắ.n sắp tới , nếu Hoàng Thượng đến tham gia và giao phó nhiệm vụ bảo hộ cho Canh Vương Gia , thì lập tức sai  ám sát.”
 
Nguyên Tướng Quân  xong nhíu mày, ông khó hiểu hỏi: “Ý là ám sát Hoàng Thượng? Con  đổ tội cho Canh Vương Gia ư?”
 
Nguyên Diêu lắc đầu, nàng chậm rãi giải thích: “Hoàng Thượng một lòng thiên vị Canh Vương Gia, Canh Vương Gia cũng thận trọng hưởng thụ, nhưng nếu để Hoàng Thượng thấy Canh Vương Gia xem nhẹ ông  thì ?”
 
Nguyên Tướng Quân híp mắt, mối quan hệ giữa Hoàng Thượng cùng Canh Vương Gia luôn khó giải, là cha chiều con nhưng con cứ thờ ơ.
 
Bởi lẽ Hoàng Thượng yêu thích Canh Vương Gia vì vị phi tử , song Canh Vương Gia  chằng mấy mặn mà, chỉ lạnh nhạt   việc.
 
Chỉ là nhiều năm phò tá thì ông hiểu tính cách Hoàng Thượng,  vẫn  lòng tự cao, một khi thấy ai đó coi nhẹ , nhất định khó chịu cũng nhớ kĩ.
 
Nếu  thể khiến Hoàng Thượng giảm bót sự thiên vị ,  chuyện   dễ hơn bây giờ nhiều.
 
Nguyên Tướng Quân bắt đầu mong chờ hỏi tiếp: “Cụ thể kế sách com bày là?”
 
Nguyên Diêu nhẹ nhàng : “Không  Canh Vương Gia  yêu Nam Nhan Nhan ? Hãy để hân lựa chọn giữa nữ nhân  yêu và phụ hoàng của  thôi,  thế nào cho cả hai cùng ở hội săn b.ắ.n gặp nguy hiểm .”
 
Thứ mà Diệp Thành Ưng thể nghiệm đều là nàng cất công tạo dựng, từ Hoàng Tử do phi tử  sủng ái nhất sinh , cho đến Hoàng Thượng thiên vị hết mực.
 
Một Canh Vương Gia  màng quyền lực, nhung  những  khác trong Hoàng Thất nhấm , đều do Hoàng Thượng quá yêu thích .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ket-thuc-4-lang-ngoi-len/chuong-4-ngay-lai-mat.html.]
Ngay cả việc nàng gả qua cũng là vì Hoàng Thượng ép Nguyên Tướng Quân  phò tá Diệp Thành Ưng.
 
Đáng tiếc rằng cha nàng  theo phe Thái Tử, gả con gái cho chỉ để giúp Thái Tử tiêu diệt trở ngại dễ hơn.
 
Nguyên Diêu  nghĩ   Nguyên Tướng Quân tỏ vẻ thông suốt, nàng cong môi bảo: “Phụ  nhớ dặn Thái Tử âm thầm bảo vệ Hoàng Thượng chặt chẽ, nếu  thì dùng cả  thể ngài   che chắn, miễn  lộ liễu quá tránh kẻ khác nghi ngờ.”
 
Nguyên Tướng Quân gật đầu,  cùng Nguyên Diêu  khỏi thư phòng, nàng  vội trở  cạnh Diệp Thành Ưng mà bước đến khu hoa viên.
 
Vườn hoa  ánh nắng vàng đang rộ nở, từng màu sắc tươi sáng xen kẽ  tạo nên khung cảnh  đẽ, ở giữa nơi thơ mộng  Nguyên Diêu trông thấy một nam nhân.
 
Người đó mang y phục màu đỏ thẳm,  hình cao ráo và gương mặt tuấn lãng, góc nghiêng với sống mũi cao  ánh nắng phản chiếu.
 
Nguyên Diêu dừng chân quan sát hồi lâu, đối phương  cặp mắt đào hoa, kèm theo đôi lông mày dài đang nhướng lên, còn cánh môi mỏng khép hở.
 
Ngũ quan hài hòa thể hiện nét thư thái,  cùng dáng vẻ lặng lẽ chiêm nghiệm phong cảnh, trông nam nhân hệt như một loài hoa mỹ miều nở rộ giữa vườn ngàn đóa đua sắc.
 
Tài nhân nổi nhất Kinh Thành, tên Tần Y,  cũng là  quen của Nguyên Tướng Quân, nàng  tiếp xúc qua khá nhiều . 
 
Và  rõ ràng đối phương chỉ là NPC, tuy nhiên nàng thật sự  cảm tình với tính cách của nhân vật .
 
Sau cùng Nguyên Diêu tiến lên bắt chuyện: “Tần công tử đến từ khi nào ?”
 
Tần Y  đầu sang  Nguyên Diêu, khom lưng hành lễ  nở nụ  tự nhiên đáp: “Đã  đây quãng nửa canh giờ,  vài hôm  quá bận  thể tới chúc phúc.”
 
Nguyên Diêu đùa giỡn bảo: “Vậy công tử  chuẩn  quà mừng cho  ?”
 
Tần Y  ngập ngừng, lúc  thấp giọng đáp: “Quà của tại hạ  chút đặc biệt, là một loại thuốc quý hiếm.”
 
Nguyên Diêu nheo mắt tò mò, Tần Y chậm rãi tiết lộ: “Ngày  Vương Phi từng    một nữ nhi xinh xắn, nên tại hạ tìm  loại thuốc hỗ trợ sinh  tiểu cô nương…”
 
Tần Y dứt lời liền lấy từ trong ống tay áo  bình sứ nhỏ, Nguyên Diêu ngạc nhiên mà nhận lấy, nàng hỏi theo bản năng: “Thật sự hiệu quả ?”
 
Tần Y gật đầu chắc chắn: “Tại hạ để  khác thử nó,  an  và hiệu nghiệm.” Ánh mắt đối phương hết sức nghiêm túc,  hề đùa vui.
 
Nguyên Diêu  cảm tạ, tuy nhiên trong lòng thấy dở  dở ,  càng bỡ ngỡ vì Tần Y nhớ rõ điều nàng kể như thế.
 
Giữa bọn họ   chuyện bởi đối phương thường xuyên tới gặp phụ , ban đầu cũng chỉ là vài ba câu thoáng qua,  dần dần tăng lên.
 
Vô tình nàng thốt lên ước mong   cô con gái nhỏ, chẳng thể hiểu  bản  đem nó    mặt NPC.
 
Cái quan trọng là NPC   chu đáo, kiếm  thứ thuốc lạ kì  quà tặng tân hôn.
 
Suy cho cùng thế giới hiện tại  máy móc tạo dựng, việc  những đồ vật đặc biệt cũng bình thường.