Sau sự kiện đó Nguyên Diêu quả nhiên nhận tin tức từ chỗ Nguyên Tướng Quân, rằng Diệp Thành Ưng đang lấy lòng ông .
 
Còn vụ ồn ào với Nam Gia thì chính   ngăn chặn  để lan truyền rộng rãi, mà kể từ ngày  nàng trở thành vị Vương Phi  Canh Vương Gia yêu chiều.
 
Nguyên Diêu  phối hợp cùng Diệp Thành Ưng, để diễn trọn vai cặp phu thê ân ái  thế nhân, nàng cũng âm thầm thiết kế các mẫu y phục khác  mà gửi sang cửa tiệm.
 
Ngày qua ngày  tin cửa tiệm buôn bán y phục của Nam Gia ế ẩm, phần Nam Nhan Nhan  xứng danh may  những y phục mới  đẽ nhất nhì Kinh Thành, bỗng thất bại vì  một cửa tiệm luôn cho  các mẫu khác .
 
Nguyên Diêu vô cùng vui vẻ lắng  từng chi tiết việc  ăn Nam Gia sụp đổ, nàng  cắn hạt dưa   bảo: “Muội thấy ? Những kẻ đối đầu với  đây đều  sống khổ sở!”
 
Nha  cong cong khóe mắt bày tỏ nhất chí : “Vương Phi quá lợi hại! Người còn kiếm thêm tiền  kho vàng của lão gia nữa,   còn là kẻ chỉ  phá gia chi tử !”
 
Từ lúc theo hầu nữ nhân  mắt, thường thấy đối phương tính cách kiêu ngạo  chèn ép  khác, hành động vung tiền như tạt nước nhiều nhất, mà Nguyên gia chính là một con sông dài sâu thẳm nên tạt bao nhiêu cũng vẫn còn.
 
Tuy nhiên ngoài danh tiếng   vì hành xử bốc đồng, thì   đối xử hạ nhân  độ lượng, hiện tại  càng thấy đối phương sở hũu mặt tài giỏi,  thể  nên chuyện lớn là kiếm tiền!
 
Đã trở thành nha   cận,   nhất định hưởng phước thơm lây.
 
Nha  càng nghĩ càng cong môi, Nguyên Diêu    gì, ngược   một câu phá gia chi tử chọc cho  thành tiếng, nàng thoải mái cất giọng: “Gì chứ  tiêu xài mà chẳng  kiếm , tương lai gia cảnh suy sụp chắc tự vẫn tránh khổ hoặc cầm bát sứt ăn xin từ đầu đường tới cuối đường thôi.”
 
Nói đến đây Nguyên Diêu tự suy ngẫm, khi tan cửa nát nhà, công ty phá sản, nàng vẫn còn ngây ngốc lắm, nhưng nhờ  hôn phu bên cạnh nên  phái chịu cảnh nắng gió mưa bão ở ngoài.
 
Đáng tiếc tình   tàn,  tất cả ý  từ  chỉ là sự bù đắp nhất thời.
 
Nguyên Diêu  nha   ngây  vì lời   liền nở nụ  tự giễu, tay bỏ đống hạt dưa  chỗ cũ, nàng dặn dò: “Nếu một ngày Canh Vương Gia  chuyện  thì chắc chắn là tên chủ tiệm tiết lộ, lúc   tranh thủ thu gom hết gia sản của   coi như đòi đền bù.”
 
Chuyện tính kế Nam Gia nàng  hề giấu giếm nên mai  Diệp Thành Ưng sẽ , khi đó  phá hoại vụ  ăn, đương nhiên  tranh thủ .
 
…
 
Ngày hội săn b.ắ.n mỗi năm một  sắp tới, Hoàng Thượng cũng tham gia, đồng thời giao nhiệm vụ bảo hộ   an  và trật tự cho Canh Vương Gia.
 
Chờ khi hội săn b.ắ.n bắt đầu, Nguyên Diêu mới đến góp vui, nơi ngày hội  diễn  là ở cánh rừng lớn xa cách Kinh Thành,  đầy cây cỏ mọc   núi đồi với khí hậu , nên  nhiều loài dã thú trú ngụ tại đấy.
 
Nguyên Diêu mang y phục  hành, mái tóc đen dài búi cao gọn gàng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh  với lớp phấn son kĩ càng.
 
Nàng thong thả cưỡi ngựa  qua giữa đoàn phu nhân quyền quý, bọn họ đang chọn lựa mấy con ngựa khác, đôi mắt to tròn linh động quan sát xung quanh.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ket-thuc-4-lang-ngoi-len/chuong-6-khien-nguoi-khac-kho-so.html.]
Các đại thần quyền cao chức trọng dẫn theo con trai cùng ái thê, còn  Hoàng Thượng vận y phục màu vàng, dáng vẻ nghiêm nghị bên cạnh những  con ưu tú.
 
Mặc dù Hoàng Thượng tới tuổi trung niên nhưng gương mặt   dấu hiệu tuổi tác, tuấn lãng  đầy khí khái.
 
Trong dàn con trai gái của Hoàng Thượng thì Diệp Thành Ưng giống ông  nhất, từ cặp mắt phượng bờ môi mỏng, cách nhướng mày và nở nụ  nhạt.
 
Cuối cùng Nguyên Diêu liếc sang vị Thái Tử   Hoàng Thượng thương yêu, bộ dạng đối phương dễ , sở hữu một đôi mắt buồn vô cùng sâu thẳm, nét mặt trầm tĩnh   khác biệt với nhiều .
 
Đây là kẻ phụ  nàng âm thầm lựa chọn phò tá, tuy nhiên ngoài mặt vẫn giả vờ theo phe Diệp Thành Ưng, chỉ mới đây ông  bẩm báo Hoàng Thượng  nàng khiến   ý chí tranh đấu, bậc đế vương  vui mừng càng xem trọng Nguyên Gia hơn.
 
 liệu hôm nay Hoàng Thượng  nổi nữa …
 
Nguyên Diêu cong môi đầy mong chờ, bỗng con ngựa đang cưỡi tự dưng nhảy cẫng lên, còn kêu liên tục tựa hồ  ai chọc tiết.
 
Nó mất kiểm soát lao ,  cùng nhảy lên liên tục khiến bao  kinh ngạc, phần Nguyên Diêu cố gắng bám trụ  lưng ngựa, nàng cao giọng nhắc: “Mau tránh ! Nguy hiểm nguy hiểm lắm!”
 
Mọi   lượt né sang một bên, còn Diệp Thành Ưng bình tĩnh kêu hộ vệ ứng phó mà chẳng hề hành động.
 
Đợi khi đám hộ vệ chế ngự  con ngựa thì Nguyên Diêu sắp ngã xuống, khoảnh khắc bàn tay trượt khỏi dây cương,  thể nàng rơi tự do.
 
Nguyên Diêu nhắm chặt mắt căng da đầu chờ đón trận đau đớn nó da thịt, song  cảm nhận vòng tay rắn chắc ôm lấy , nàng theo bản năng mở mắt, lập tức thấy Tần Y.
 
Nguyên Diêu điều chỉnh cảm xúc khẽ : “Tần công tử… đa tạ vì  tay cứu giúp!”
 
Tần Y gật đầu, tiếp đến đỡ Nguyên Diêu  ngay ngắn  buông tay khom lưng bảo: “Tình thế cấp bách nên  lỗ mãng với Canh Vương Phi,  mong  thứ .”
 
Nguyên Diêu xua tay bày tỏ  để tâm, ngược  Diệp Thành Ưng bước tới  mặt ngăn cách hai ,  vờ lo lắng hỏi han: “Nàng   ?”
 
Nguyên Diêu nở nụ , nhẹ nhàng đáp: “Ta  mà, Vương Gia đừng lo lắng  gì, hãy cứ bảo vệ phụ Hoàng thật  .”
 
Diệp Thành Ưng vẫn cẩn thận kiểm tra  thể Nguyên Diêu, dáng vẻ quan tâm hết mực   khác cho rằng bọn họ phu thê ân ái hòa thuận.
 
Vài nữ nhân còn ngưỡng mộ quan sát, hiển nhiên cũng  như Nguyên Diêu, phần Tần Y ho khan vài tiếng vì ngượng, vô cùng  điều xin lui xuống.
 
Riêng chuyện con ngựa đột nhiên điên loạn  Hoàng Thượng lệnh tìm hiểu kĩ càng, nhưng rốt cuộc chỉ điều tra  vết chuột cắn ở chân ngựa, đoán rằng  lây nhiễm ủ bệnh từ đó mới phát cuồng.
 
Ngoài mặt Nguyên Diêu gật gù, lòng  chẳng hề tin tưởng, lúc   tản  thì nàng dạo bước quanh chỗ , ánh mắt đầy nghi ngờ xem bốn phía.
 
Suy nghĩ về kẻ hại , lúc  bên tai  tiếng Tần Y : “Canh Vương Phi  trở về lều ư?”