Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 1527 + 1528

Cập nhật lúc: 2024-11-29 01:02:11
Lượt xem: 472

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Nguyệt :

 “Ngủ sớm .”

“Vâng.”

Nguyễn Tinh Vãn tiễn bà đến cửa, đó tiếp tục sắp xếp đồ đạc.

Khi Chu Từ Thâm trở về, Nguyễn Tinh Vãn tắm xong cho bé nhóc. Cô với Chu Từ Thâm:

“Anh lấy giúp em cái khăn tắm giường.”

Chu Từ Thâm đáp lời, cầm lấy khăn tắm, nhưng thấy một phong bao lì xì nhỏ bên cạnh. Anh thuận tay nhặt lên, bước đến bên cạnh Nguyễn Tinh Vãn, đưa khăn tắm cho cô, giơ phong bao lì xì lên hỏi:

“Cái là gì?”

Nguyễn Tinh Vãn đầu qua:

“Mẹ cho đấy.”

Chu Từ Thâm nhướn mày:

 “Anh mở giúp em nhé?”

Nguyễn Tinh Vãn bọc nhóc trong khăn tắm, dậy và lấy phong bao lì xì từ tay Chu Từ Thâm:

 “Không cho , mở gì.”

Chu Từ Thâm đón lấy nhóc từ tay cô, tiện tay lau khô đầu cho , :

 “Không xem bao nhiêu ?”

“Dù bao nhiêu nữa cũng là tấm lòng của , đúng là tục tĩu.”

Cậu nhóc ở trong tay Chu Từ Thâm vẻ thoải mái, thò đầu khỏi khăn tắm, giơ tay về phía Nguyễn Tinh Vãn.

Nguyễn Tinh Vãn bế về:

“Anh đừng chọc con nữa, tắm .”

Chu Từ Thâm :

 “Được thôi, cứ để nó đắc ý thêm một đêm nữa .”

Nguyễn Tinh Vãn: “……”

Trong vòng tay cô, nhóc hiểu chuyện gì đang xảy , chỉ cọ cọ tay, miệng gọi “ ngừng.

Thấy , lòng Nguyễn Tinh Vãn khỏi chút buồn bã.

Dường như những lời an ủi khác an ủi chính đều dễ , nhưng khi thực sự chấp nhận thì chẳng dễ dàng chút nào.

Nguyễn Tinh Vãn mặc quần áo cho xong, đặt lên giường và bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ về n.g.ự.c của .

Chẳng bao lâu , chìm giấc ngủ.

Nguyễn Tinh Vãn lặng lẽ , nghĩ đến việc ngày mai sẽ xa cách ba tháng, cô thể rời mắt.

Khi cô đang miên man suy nghĩ, Chu Từ Thâm xuống phía , vòng tay ôm lấy cô:

 “Sao ?”

Nguyễn Tinh Vãn thoát khỏi dòng suy nghĩ, khẽ :

 “Không gì.”

“Có phong bao lì xì ít ? Anh thấy mỏng lắm.”

Nguyễn Tinh Vãn: “……”

Cô đá nhẹ đàn ông phía :

“Anh phiền thật đấy!”

Chu Từ Thâm khẽ , xoay và kéo lòng:

“Nếu vì chuyện đó, thì đừng nghĩ ngợi gì nữa.”

Nguyễn Tinh Vãn cúi đầu, gì.

Chu Từ Thâm cô đang nghĩ gì, nhẹ nhàng vuốt ve eo cô:

 “Quên những gì từng ?”

Nguyễn Tinh Vãn lơ đễnh, buột miệng:

“Chuyện gì?”

“Anh là, tối đa ba tháng, khi còn sớm hơn cũng chừng.”

Nguyễn Tinh Vãn ngước lên , ánh mắt lóe lên một tia hy vọng nhanh chóng ảm đạm.

Chu Từ Thâm: “?”

Nguyễn Tinh Vãn :

“Em dám mong chờ nữa, nhiều khi càng kỳ vọng nhiều, càng thất vọng lớn. Lỡ như ba tháng cũng thể…”

Nói đến đây, cô vội ngừng và lấy tay bịt miệng, tự nhủ kiềm chế.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Cầu mong điều linh nghiệm.

Nhìn bộ dạng của cô, Chu Từ Thâm bật :

 “Không ngờ em còn mê tín nữa.”

Nguyễn Tinh Vãn cứng , nhận hành động của chút ngốc nghếch. Cô ho nhẹ, cố gắng sửa sai, nghiêm túc :

“Đây mê tín, mà là sự kính trọng tự nhiên…”

Khi , cô chạm ánh mắt đầy ý của Chu Từ Thâm, bỗng thấy thật ngớ ngẩn.

, chui đầu chăn:

 “Ngủ thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-1527-1528.html.]

Chu Từ Thâm kéo cô , ghé sát tai cô, giọng nhẹ nhàng:

 “Nói tiếp , thú vị đấy.”

 

 

Chương 1528

Ngồi chuyến bay trở về Nam Thành, Nguyễn Tinh Vãn luôn ngoài cửa sổ, ngắm vùng đất xa lạ nhưng chứa đựng vô vàn nỗi niềm của cô.

Khi cô và Chu Từ Thâm rời , nhóc dường như cảm nhận điều gì, mở to đôi mắt, bĩu môi, giơ hai tay về phía cô:

 “Mẹ…”

Khoảnh khắc đó, Nguyễn Tinh Vãn như nghẹn , ôm con thêm nữa, nhưng Chu Từ Thâm nắm lấy tay cô:

 “Đừng đầu , em càng , con sẽ càng to hơn đó.”

Nước mắt Nguyễn Tinh Vãn chực trào, đó cô Chu Từ Thâm dắt , lưng cô là tiếng dần vang lên của bé nhóc.

Âm thanh đó, đến giờ vẫn vang vọng trong đầu cô.

Không thể nào quên .

Nguyễn Tinh Vãn từ từ nhắm mắt , nơi khóe mắt ướt đẫm.

Chu Từ Thâm bên cạnh, ôm lấy cô lòng:

“Ngủ , ngủ dậy sẽ đến nhà thôi.”

Một lúc lâu , Nguyễn Tinh Vãn mới khẽ :

 “Ba tháng, thật cũng lâu.”

Chu Từ Thâm khẽ ừ một tiếng:

“Sẽ nhanh thôi.”

“Đợi đến mùa đông, con sẽ ở bên em.”

Chu Từ Thâm gì, chỉ khẽ vỗ nhẹ lưng cô, ánh mắt khung cảnh bên ngoài cửa sổ.

Lúc , máy bay bay định trung, những đám mây dày đặc quyện .

Sau vài tiếng, họ đến Nam Thành.

Nguyễn Tinh Vãn thấy mới chỉ bốn rưỡi chiều, liền ghé qua studio việc.

Chu Từ Thâm đưa cô đến cửa:

 “Anh đến Lâm thị, lát nữa sẽ đến đón em.”

Nguyễn Tinh Vãn gật đầu:

 “Anh cần lo cho em , em thể về cùng Sam Sam.”

Dù là công việc của Complex Southwest, đều cần xử lý.

Không đến khi nào mới xong.

Chu Từ Thâm:

“Lát nữa gọi cho em.”

“Được.”

Nhìn chiếc xe màu đen dần khuất xa, Nguyễn Tinh Vãn mới studio việc.

Lúc , lượng khách khá đông, Nguyễn Tinh Vãn tìm một vòng thấy Bùi Sam Sam , nên qua phòng chụp ảnh bên cạnh.

Quả nhiên, Bùi Sam Sam  ở đó.

Chỉ là cô chụp ảnh, mà đang xếp bằng sàn, cầm một chiếc máy , chăm chú lau chùi như đang trầm tư điều gì.

Nguyễn Tinh Vãn bước tới, bên cạnh cô:

 “Sam Sam.”

Bùi Sam Sam  giật lấy tinh thần, đặt chiếc máy xuống, vui vẻ :

“Tinh Tinh, về .”

Nguyễn Tinh Vãn :

 “Cậu đang gì đấy?”

“Mình nghĩ là cũng , nên tiện thể dọn dẹp mấy thứ .”

Nói , Bùi Sam Sam   quanh:

 “Con trai nuôi của , chẳng thằng bé cùng về , về nhà ?”

Nguyễn Tinh Vãn ôm lấy đầu gối, tựa cằm lên gối, thở dài:

 “Không, còn chờ thêm một thời gian nữa.”

“À…”

 Bùi Sam Sam  vốn định hỏi thêm, nhưng thấy vẻ mặt của Nguyễn Tinh Vãn liền vỗ nhẹ vai cô:

 “Không , chờ thêm thời gian nữa cũng , chuyện ngại đợi lâu.”

Nguyễn Tinh Vãn cúi đầu, nụ nhàn nhạt.

Bùi Sam Sam  thấy , lập tức đổi chủ đề:

“Chuyện với , dạo gần đây suy nghĩ nhiều. Giờ cần chuẩn cho Tuần lễ Thời trang nữa, studio việc của chúng cũng vận hành khá lâu, kênh online cũng mở, chi bằng tập trung lực việc mở rộng thương hiệu.”

Bùi Sam Sam  tiếp tục:

 “Mình nghĩ thế , đầu tiên chúng thể tìm nổi tiếng đại diện để nâng cao nhận diện thương hiệu. Trước đây cũng vài blogger liên hệ quảng bá, chúng thể đồng thời đẩy mạnh các nền tảng lớn…”

Bùi Sam Sam  say sưa , đầy nhiệt huyết, trong đầu vẽ bức tranh tương lai đầy hoài bão.

 

Loading...