Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 2143 + 2144

Cập nhật lúc: 2024-12-13 01:30:58
Lượt xem: 452

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Sơ Ninh mở mắt, đó nhanh chóng phản ứng , nhẹ nhàng đưa lưỡi chạm môi , cảm nhận một vị hoa đào thoang thoảng, ngọt ngào mà ngấy.

Khi nụ hôn kết thúc, Giang Thượng Hàn đặt lòng bàn tay lên gáy cô, giọng trầm thấp, hỏi :

 "Ngon ?"

Giang Sơ Ninh nhân cơ hội vòng qua bàn, trèo lên , chớp chớp mắt:

"Thời gian quá ngắn, cảm nhận ."

Giang Thượng Hàn khẽ mỉm , khẽ hôn lên môi cô, từng bước tấn công mạnh mẽ.

Chưa bao lâu, Giang Sơ Ninh bắt đầu cảm thấy thiếu khí, bản năng khiến cô lùi , nhưng lưng cô dựa bàn ăn.

Giang Thượng Hàn nhẹ nhàng kéo cô , Giang Sơ Ninh đẩy nhẹ n.g.ự.c để phản đối.

Anh nắm lấy tay cô, kéo xuống, lòng bàn tay đỡ lấy cô, đặt cô ngay bàn ăn.

Giang Sơ Ninh còn kịp thở, hôn cô, lòng bàn tay nắm chặt gáy cô.

Ánh đèn đầu tỏa ánh sáng trắng ấm áp, chụp đèn hình bán nguyệt phản bóng lên tường, theo làn gió đêm thỉnh thoảng thổi qua ngoài cửa sổ, đong đưa nhẹ.

Mưa vẫn rơi, tiếng mưa rơi trong trẻo và rõ ràng.

Khi Giang Sơ Ninh cảm thấy như sắp thở nổi, Giang Thượng Hàn cuối cùng cũng từ từ rời khỏi đôi môi cô, hôn lên tai cô, lòng bàn tay cũng di chuyển xuống, đặt lên gáy cô, thấp giọng hỏi:

 "Còn đau ?"

Giang Sơ Ninh khẽ rên một tiếng, thở hổn hển, đầu óc gần như theo kịp suy nghĩ:

"Có một chút."

Giang Thượng Hàn nhẹ nhàng xoa xoa cho cô:

"Xịt thêm thuốc nhé?"

Anh định lấy thuốc, Giang Sơ Ninh kéo áo sơ mi của , mắt cô ướt nhưng sáng lấp lánh, chằm chằm:

 "Cái đó quan trọng."

Giang Thượng Hàn , lông mày nhướn lên.

Giang Sơ Ninh đang định gì đó, thì trong chớp mắt, bế cô lên và bước phòng.

Căn phòng bật đèn, ánh sáng mờ ảo.

Giang Sơ Ninh giường, thở dốc.

Dù ngoài trời mưa, khí trong phòng vẫn toát lên một mùi nóng hổi.

Giang Sơ Ninh thấy tiếng cài kim loại của đồng hồ, tiếng đặt đồng hồ lên tủ đầu giường và kéo ngăn kéo ...

Cô thở hổn hển, tay nắm chặt vạt áo sơ mi của .

đây cũng từng qua…

cảm giác đau đớn, đến giờ vẫn còn nhớ rõ.

Giang Thượng Hàn cúi xuống, hôn lên trán cô, với cô:

"Mọi chuyện ở đây giải quyết xong hết đúng ?"

Giang Sơ Ninh khẽ "ừ" một tiếng, vòng tay qua cổ , do dự một chút nhỏ giọng :

 " em..."

Câu còn dứt, thể thốt lời.

Giang Thượng Hàn hiểu rõ cô đang lo lắng điều gì, nhẹ nhàng :

 "Giang Châu bên đó giải quyết xong , em thể về bất cứ lúc nào, ai thể gì em."

Giang Sơ Ninh lắc đầu, giọng nhỏ dần:

 "Em chỉ là... nhớ ba em thôi."

Giang Thượng Hàn dừng , tay vuốt tóc cô, gạt sang phía tai cô:

 "Về Giang Châu, sẽ dẫn em gặp ông ."

Giang Sơ Ninh gật đầu, hỏi:

 "Ông chôn ở ? Có gần mộ ông nội và cụ cố ?"

Giang Thượng Hàn: "..."

Anh im lặng vài giây, gì.

Giang Sơ Ninh câu đó xong liền hối hận, trong tình huống , cô nên nhắc đến chuyện .

Giang Thượng Hàn gọi tên cô:

 "Ninh Ninh..."

Giang Sơ Ninh tiếp tục, cô kéo áo sơ mi của khỏi quần tây, :

 "Chúng cứ bắt đầu ."

Giang Thượng Hàn nắm tay cô:

 "Ninh Ninh, chuyện với em."

Giang Sơ Ninh khó hiểu:

"Có chuyện gì mà đợi đến lúc mới ?"

Ngay đó, cô hỏi:

"Nếu chuyện ngày mai, ảnh hưởng gì đến cuộc sống của em ?"

"... Không."

"Vậy ngay bây giờ?"

Vài giây , Giang Thượng Hàn đột nhiên .

Giang Sơ Ninh đang thắc mắc vì chuyện gì, thì đôi môi nóng bỏng của đặt lên xương quai xanh của cô.

Có chút ngứa, chút tê tê.

Tiếp tục xuống.

Giang Sơ Ninh nhịn lên tiếng:

 "Thật em thấy..."

Giang Thượng Hàn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô:

 "Ngày mai ."

Giang Sơ Ninh chính là tự đóng con đường.

tự chủ , siết chặt ngón tay .

Giang Sơ Ninh chớp mắt, đôi mi run rẩy, cố gắng phát tiếng:

 "Có chút đau..."

Giang Thượng Hàn ngừng , thấy mồ hôi lấm tấm trán cô, giống như giả vờ, thấp giọng hỏi:

"So với , đau hơn ?"

Giang Sơ Ninh khẽ nức nở:

"Có lẽ tại lớn hơn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-2143-2144.html.]

Giang Thượng Hàn: "..."

Giang Sơ Ninh nhận sai, vội vàng giải thích:

"Em là tuổi tác, đừng nghĩ bậy như ."

"Với tuổi tác thì liên quan gì."

"Không liên quan ? Những thứ như thể lực cơ thể, đều liên quan trực tiếp đến tuổi tác đấy, ..."

Giang Thượng Hàn nhắm mắt , hít một :

"Giang Sơ Ninh, im lặng."

Giang Sơ Ninh "ừ" một tiếng, cũng gì nữa.

Mưa ngoài cửa sổ vẫn rơi lộp độp, nhưng trong phòng, nhiệt độ vẫn giảm.

Giang Sơ Ninh siết chặt vai , cảm thấy đau, nhưng đến mức quá đau, chỉ là mỗi động đậy, mồ hôi cơ thể cứ tuôn chảy ngừng.

Mơ màng, như thể trải qua vài mùa xuân hạ thu đông.

Giờ đây, cô cuối cùng thể cảm nhận thật rõ ràng, vẫn luôn ở đây.

 

Chương 2144

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Sau khi Giang Sơ Ninh  ngủ, Giang Thượng Hàn  đắp chăn cho cô, cầm lấy chiếc điện thoại ở bên cạnh, ngoài ban công.

Anh châm một điếu thuốc, ngậm môi, gọi cuộc gọi nhỡ cách đây nửa tiếng.

“Giang tổng ,Kiều Ân   bắt, nhưng ông chẳng gì cả.”

Giang Thượng Hàn  ừ nhẹ một tiếng, thở một làn khói thuốc:

 “Bên Tần gia động tĩnh gì ?”

“Hiện tại , nhưng cho phát tán thông tin về việc Kiều Ân  đang ở trong tay chúng , những chúng nghi ngờ đây đều cử theo dõi, nếu họ phản ứng, chúng thể hành động ngay lập tức.”

Giang Thượng Hàn  gật đầu, khi cúp điện thoại, gọi một khác, lệnh:

“Tổng hợp đầy đủ tất cả tài liệu về Niếp Như Hải, sáng mai mang đến cho .”

Bên điện thoại im lặng một chút, đáp :

“Vâng.”

Cái tên Niếp Như Hải quen lạ.

Quen thuộc là vì, từng là mục tiêu của tất cả bọn họ.

Điều kỳ lạ là c.h.ế.t hơn chục năm.

Khi Giang Thượng Hàn   phòng ngủ, Giang Sơ Ninh   ngủ say, đầu chôn sâu trong chăn, cuộn thành một đống.

Anh đến, nhẹ nhàng di chuyển đầu cô .

Giang Sơ Ninh  nhỏ nhắn, mặt đỏ lên vì đè, lông mày cũng nhíu , lẽ là ngủ ngon.

Giang Thượng Hàn  vén chăn lên, bên cạnh cô, hôn nhẹ lên trán cô, ôm cô lòng.

Anh , hai năm qua, cô hạnh phúc.

Chỉ là vấn đề giải quyết triệt để, nên lúc đó cô ở Thụy Sĩ, là an nhất.

...

Sáng hôm , Giang Sơ Ninh  và Giang Thượng Hàn   trong nhà hàng của khách sạn, cô ăn một miếng bánh điểm tâm mặt và nhỏ giọng với :

“Những cái ngon bằng món em , về nhà em sẽ cho .”

Giang Thượng Hàn  im lặng một chút:

“Được.”

Giang Sơ Ninh  ăn một nửa thì điện thoại rung lên, cô màn hình, là cuộc gọi từ Tần Chiếu Bắc.

Tần Chiếu Bắc  :

“Cậu dậy ?”

Giang Sơ Ninh  nhận ly sữa do Giang Thượng Hàn  đưa và uống một ngụm:

 “Dậy .”

“Vậy xuống , đang ở sảnh chờ .”

“Có chuyện gì ?”

“Nhanh lên, đồ đưa cho , đừng lề mề, còn đang thương nữa.”

Giang Sơ Ninh   kịp gì, Tần Chiếu Bắc   cúp điện thoại.

Cô cầm điện thoại, nhăn mặt một chút, đặt ly sữa xuống và dậy với Giang Thượng Hàn :

 “Bạn em tới tìm, ăn ,em xuống một chút, sẽ lên nhanh thôi.”

Giang Thượng Hàn  đáp:

“Đi .”

Giang Sơ Ninh   , nhanh chóng chạy xuống.

Cô đến sảnh, một vòng thấy Tần Chiếu Bắc   sofa đang chơi game.

Giang Sơ Ninh   đến, đối diện cô, thở hổn hển một chút:

 “Mới sáng sớm như thế , đưa cho ?”

Tần Chiếu Bắc   ngẩng đầu lên:

 “Đừng vội, đợi chơi xong ván .”

Giang Sơ Ninh : “......”

Cô chỉ đó, buồn chán nghịch điện thoại.

Một lúc , Tần Chiếu Bắc  cuối cùng cũng chơi xong game, cầm lấy một chiếc túi đưa cho cô.

Giang Sơ Ninh  nghi hoặc:

“Đây là cái gì?”

Tần Chiếu Bắc  :

 “Quà xin .”

Giang Sơ Ninh : “?”

Tần Chiếu Bắc tiếp:

thừa nhận mấy hôm nay thái độ với câuuj , còn vì bọn họ bắt , cứ thấy áy náy mãi.”

Giang Sơ Ninh   một chút, đặt chiếc túi giấy sang một bên:

“Không , chúng là bạn mà, trong tình huống đó dù bọn họ bắt , cũng thể bỏ một . Hơn nữa, cũng thấy thái độ của vấn đề gì, nếu là gặp chuyện như , tâm trạng cũng chẳng .”

Tần Chiếu Bắc   cô chăm chú:

thấy mấy hôm nay tâm trạng khá .”

Giang Sơ Ninh  nghiêng đầu một chút, đáp .

 

Loading...