Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 2301 + 2302

Cập nhật lúc: 2024-12-16 02:10:24
Lượt xem: 372

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Loan hít một thật sâu: "Mẹ, những chuyện đó qua ."

Ôn Lan nghiêm nghị : "Cái gì gọi là ' qua'? Chuyện xảy thì sẽ mãi thể quên !"

Hứa Loan khẽ siết tay đùi, mở miệng định gì đó nhưng cuối cùng im lặng.

Ôn Lan nhấm một ngụm nước, như thể đang cố gắng kiềm chế cơn giận của .

Một lúc , bà tiếp: "Dù gì thì con cũng công việc, dọn dẹp thứ ở đây , theo về nước."

Hứa Loan từ chối ngay lập tức mà chút suy nghĩ: "Không."

"Con..."

"Ngày quyết định ly hôn với ba, theo đàn ông khác, con rõ ràng với , sự lựa chọn của , con cũng sự lựa chọn của con." Hứa Loan .

"Con mới mười tuổi, cái gì! Ba còn tình yêu, ở với chỉ là hành hạ thôi." Ôn Lan bực bội đáp.

Hứa Loan đáp : "Con về chuyện , chính ép con đối mặt với nó. Mẹ cứ luôn phê phán cuộc sống của con mà."

Ôn Lan tiếp: "Bây giờ con cứng đầu cố chấp giống hệt ba con ngày xưa. Mẹ chỉ cho con thôi. Mẹ thấy con mắng chửi như thế, đời sống riêng tư của con đưa lên bàn mổ xẻ. Con xem, bây giờ con thành cái gì trong mắt . Họ mắng con là ả đàn bà đàn điếm, vô liêm sỉ!"

Hứa Loan bình tĩnh ngẩng đầu lên, thẳng bà:

 "Hôm nay mẹ đến đây, là trực tiếp những lời mắng chửi đó mặt con ?"

"Con..."

"Con những lời đó quá đủ , thêm một câu nữa cũng chẳng con tổn thương thêm ."

 Hứa Loan nhẹ nhàng , nhưng giọng cô vô cùng cứng rắn.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Ôn Lan nhíu mày, cố gắng giọng dịu : "Loan Loan, thực sự chỉ cho con thôi. Con thử đổi môi trường, bắt đầu từ đầu ."

Hứa Loan kiên định trả lời: "Con bắt đầu . Con bỏ tất cả, bắt đầu cuộc sống mới. Chính , chuyện gì xảy thì cứ để nó xảy , mãi thể ."

Ôn Lan vặn vẹo ngón tay, gặng hỏi: "Vậy con sẽ gì để bắt đầu ? Ở đây thì mà bắt đầu ?"

Hứa Loan tiếp tục tranh cãi vô nghĩa, dậy: "Con nghỉ ngơi, về ."

Ôn Lan im lặng một lúc, từ trong túi lấy một tấm thẻ: "Mẹ sẽ ở đây một thời gian, khi nào con suy nghĩ thông suốt thì gọi cho nhé."

Hứa Loan gì, chỉ lặng lẽ tiễn bà cửa.

Ôn Lan định gì đó, thì ánh mắt bà chợt rơi xuống đôi dép nam ở tủ giày.

Ánh mắt của bà Hứa Loan bỗng trở nên sắc bén và đầy ẩn ý: "Loan Loan, con..."

Hứa Loan để ý đến sự đổi nhỏ trong ánh mắt của bà, chỉ tiễn bà rồi lặng lẽ đóng cửa lại.

Cô cũng chẳng quan tâm Ôn Lan hỏi gì.

Khi cửa đóng, Hứa Loan dựa cánh cửa, ánh mắt vô hồn về phía .

Suốt gần hai mươi năm qua, Ôn Lan bao giờ Trung Quốc. Mỗi gọi điện cho cô đều là để can thiệp những chuyện lớn trong cuộc đời cô, ngừng chỉ trích những điều cô sai, những chuyện khiến bà cảm thấy hổ.

Hứa Loan luôn cảm thấy, cô về, chắc chắn một điềm báo .

Cô thở dài, phòng khách, tấm thẻ mà Ôn Lan để . Cô trực tiếp vò nát nó rồi vứt thùng rác.

Mặc dù , cô cũng , điều đó thể ngăn cản việc Ôn Lan sẽ tiếp tục tìm cô nữa.

 

Chương 2302

Ôn Lan rời khỏi nhà của Hứa Loan, đó trực tiếp thẳng đến nhà họ Cận.

giúp việc dẫn , đến phòng của Cận Duyệt Khê, đưa tay gõ cửa.

Cận Duyệt Khê , ngạc nhiên bà: "Dì nhỏ, ..."

Ôn Lan , : "Ông nội bảo đến đón con. Sao thế, ở Nam Thành mà ?"

Cận Duyệt Khê nhíu mày, nhỏ giọng than thở: "Ông nội chứ."

Nói , cô kéo Ôn Lan xuống bên cạnh: "Dì nhỏ, con ."

Ôn Lan vỗ nhẹ tay cô : "Dì cũng lâu về nước, một việc giải quyết, con thể ở thêm một thời gian nữa."

Cận Duyệt Khê cắn môi, do dự một lát : " con..."

Ôn Lan tiếp lời: "Vậy con cho dì , tại ?"

Cận Duyệt Khê rụt tay , lặng thinh.

Ôn Lan nheo mắt, mỉm : "Chắc là vì chàng trai con nhắc đến đây nhỉ?"

Cận Duyệt Khê gật đầu.

Ôn Lan tiếp: "Có gì , con chỉ cần trường học, bảo mỗi tuần qua thăm con là ."

Cận Duyệt Khê im lặng một lát : "Anh sẽ đến ."

Ôn Lan ngạc nhiên: "Sao ? Không con bảo ba là học trò của ông nội con , bảo ông nội với ông ."

Cận Duyệt Khê cúi đầu, đôi mắt thoáng chút u buồn: "Anh bây giờ... đang một phụ nữ khác quấn lấy."

Ôn Lan nhíu chặt mày: "Chuyện gì ?"

Cận Duyệt Khê nắm tay Ôn Lan: "Dì, dì giúp con."

Ôn Lan nghiêm túc : "Con ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-2301-2302.html.]

Cận Duyệt Khê hít một thật sâu, : "Kể từ khi về Nam Thành, chẳng thèm để ý con nữa, chỉ trong mắt thôi."

Ôn Lan hỏi: "Cô là ai, con gặp ?"

Cận Duyệt Khê gật đầu: "Cô là một ngôi , mà còn... hơn..."

Ôn Lan nhăn mặt, giọng đầy khinh miệt:

 "Ngôi ?" Bà lắc đầu, vẻ khó chịu:

 "Sao con chú ý đến cậu ấy, để cho một như thế quấn lấy? Duyệt Khê, dì cho con , bây giờ mấy nữ minh tinh, người nào cũng gả gia đình giàu , bay lên cành cao thành phượng hoàng."

Cận Duyệt Khê nhỏ giọng: "Con , nhưng con cũng , ngay cả ông nội cũng về phía ..."

Ôn Lan suy nghĩ một chút, : "Không ngờ ông nội con lại gấp gáp muốn đến đón con. Không , dì sẽ giúp con. Dì sẽ nghĩ cách."

Cận Duyệt Khê mở to mắt, ngạc nhiên: "Thật dì?"

Ôn Lan khẽ: "Dĩ nhiên , dì có bao giờ lừa con . Tối nay, con gọi ngoài , dì sẽ chuyện với ."

Cận Duyệt Khê gật đầu mạnh: "Được !"

tự thể gọi được Nguyễn Thầm, nhưng nếu dùng tên ông nội thì chắc chắn sẽ vấn đề gì.

Một lúc , Cận Duyệt Khê hỏi: "Dì ơi, lúc nãy dì bảo việc giải quyết, là việc gì ?"

Ôn Lan trầm ngâm một lúc đáp: "Chỉ là một chuyện riêng tư thôi, vài ngày là giải quyết xong."

Sau đó, bà : "Yên tâm, khi dì rời , dì nhất định sẽ lo liệu chuyện cho con. Mấy cô nữ minh tinh bám víu gia đình giàu thì chỉ cần đưa chút tiền là thôi, nếu thì còn nhiều cách khác."

Cận Duyệt Khê cảm kích: "Cảm ơn dì, giờ con gọi đây."

Ôn Lan gật đầu: "Đi ."

Hứa Loan một ở trong bếp, lóng ngóng qua , gì.

Cô thỉnh thoảng lấy vài nguyên liệu, rửa xong để chỗ cũ.

Không trôi qua bao lâu, điện thoại bỗng reo lên.

Hứa Loan vội vàng chạy phòng khách, vuốt màn hình trả lời: "Alo, về ?"

Nguyễn Thầm đáp: " Ngài Cận bảo qua gặp ông , tối nay sẽ về ăn cơm."

Hứa Loan "Ồ" một tiếng: "Vậy cũng , em ."

Nguyễn Thầm hỏi: "Tối nay em ăn gì?"

Hứa Loan đống đồ lộn xộn mặt, trả lời: "Em... chỉ ăn qua loa thôi, đang giảm cân, ăn ít trái cây là đủ."

Nguyễn Thầm đáp: "Anh sẽ về sớm."

Hứa Loan cầm điện thoại: "Không , Ngài Cận tìm chắc chắn chuyện, cần vội , dù về cũng chẳng gì."

Anh hạ thấp giọng: "Có chuyện."

Hứa Loan: "..."

Cô ậm ừ: "Vậy em cúp máy nhé, làm việc ."

Cất điện thoại, Hứa Loan đến cửa phòng sách, bật đèn lên, xung quanh, càng càng cảm thấy hài lòng.

Chắc chắn Nguyễn Thầm khi về nhìn thấy sẽ thích.

Tắt đèn, Hứa Loan đồ chuẩn ngoài dạo một chút.

tối nay cũng việc gì, cô tranh thủ mua thêm đồ trang trí cho phòng sách.

Khi khỏi thang máy, một cơn gió mát của buổi tối thổi qua.

Có vẻ như mùa thu chính thức đến, sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm rõ rệt.

Tuy nhiên, Hứa Loan đã đội mũ và đeo khẩu trang, mặc thêm một chiếc áo khoác mỏng, nên cảm thấy lạnh lắm.

dọc theo con sông một lúc, xuống ghế dài.

Nhìn những ngọn đèn xa xa sáng chớp, cô lấy điện thoại rồi gọi một .

Khi cuộc gọi kết nối, một giọng trẻ con vang lên: "Chị tìm ai ?"

Hứa Loan nắm chặt điện thoại, gì.

Cô bé hỏi: "Chị tìm ba em hả?"

Lúc , một giọng đàn ông trung niên vang lên từ đầu dây bên : "Thần Thần, là điện thoại của ba ?"

Một tiếng động nhẹ vang lên, đàn ông cầm điện thoại hỏi: "Loan Loan?"

Hứa Loan chống tay lên ghế dài, mỉm : "Ba."

"Thật là con đấy ."

 Hứa Loan thể thấy Hứa Hoa Quang vài bước, tìm một chỗ yên tĩnh: "Dạo con ?"

"Vẫn ạ, còn ba thì ?"

"Ba và dì đều khỏe cả, em gái con sắp lên lớp ba ."

Hứa Loan thấy tiếng của trẻ con và phụ nữ từ đầu dây bên .

Sau một chút im lặng, Hứa Hoa Quang : "Loan Loan, con gọi ba chuyện gì ?"

Hứa Loan im lặng một lúc, mới trả lời: "Ba, bà về ."

 

Loading...