Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 2419 + 2420

Cập nhật lúc: 2024-12-16 02:53:00
Lượt xem: 334

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đường về, Lâm Nam   Ô Ô bên cạnh, tò mò hỏi:

“Em điện thoại của ?”

Ô Ô ôm chặt con búp bê trong tay:

“Có một mảnh giấy ghi đó.”

Đó chính là danh mà Lâm Nam   để ở Chu gia.

Lâm Nam   hỏi:

 “Em chỉ một mà nhớ ?”

Ô Ô gật đầu: “Nhớ .”

Lâm Nam   nhớ đến bức vẽ của Ô Ô ở góc tường và gốc cây nhà cô bé. Không thể , cô bé quả thật tài năng bẩm sinh.

Chỉ điều lúc đó Lâm Nam   để tâm lắm, nhưng qua chuyện hôm nay, nhận Ô Ô vẫn còn nhiều điều mà họ phát hiện.

Thực , Ô Ô cũng là đứa bé ngốc nghếch theo nghĩa đen. Dưới sự chỉ bảo tỉ mỉ của Chu Tuyển Niên , cô bé học thứ, hiểu nhiều điều, tâm hồn trong sáng và thuần khiết.

Có lẽ trong thế giới của , Ô Ô tự tạo nên một vũ trụ chỉnh.

Có lẽ, tình trạng của Ô Ô thể cải thiện qua việc điều trị.

Lâm Nam   đưa cô bé đến bệnh viện kiểm tra, nhưng ngày mai kỳ nghỉ phép của sẽ kết thúc. Anh vắng mặt một thời gian dài và công ty nhiều việc cần giải quyết.

Sau khi chuyện, Nguyễn Tinh Vãn   giao nhiệm vụ cho Giang Yến , yêu cầu đưa Ô Ô đến Giang Châu   để gặp Giang Nguyên .

Lần đầu gặp Ô Ô , Giang Yến đó, hai chằm chằm.

Một lúc , sang Nguyễn Tinh Vãn :

 “Không cô thấy giống chăm sóc trẻ con lắm ?”

Nguyễn Tinh Vãn  đáp:

 “Ô Ô trẻ con nữa, cô bé tự lo việc. Anh chỉ cần đưa cô bé đến Giang Châu   là , Giang Nguyên  bận quá, nếu tự đến .”

Giang Yến chỉ đầu :

“Cái ...”

Nói , , cúi giọng :

“Cô bé ... não bình thường, thể giao tiếp như bình thường, chẳng giống trẻ con ?”

“Em thế . Anh cứ , nếu một .”

Giang Yến thở phào, định từ chối nhưng đúng lúc đó, giọng trầm trầm của Chu Từ Thâm vang lên:

 “Nếu Giang Châu  , thì đừng nữa.”

Giang Yến : “...”

Cuối cùng, Giang Yến đành đưa Ô Ô lên máy bay tới Giang Châu  .

Ô Ô vẻ Giang Yến thích , cả chuyến bay cô đều một lời, ngoan ngoãn và yên tĩnh. Mỗi khi thấy âm thanh từ phía Giang Yến , cô đầu , như sợ bỏ lỡ điều gì dặn.

Giang Yến ngủ suốt cả chuyến bay, chỉ đến khi máy bay chuẩn hạ cánh, mới mở mắt.

Anh thấy thức ăn mặt Ô Ô và hỏi:

“Sao em ăn?”

Ô Ô lắc đầu.

Giang Yến hỏi: “Không đói ?”

Ô Ô vẫn lắc đầu, nhưng ngập ngừng một lúc gật đầu.

Giang Yến : “?”

Anh hỏi:

“Em rốt cuộc là ý gì?”

Ô Ô trả lời, chỉ đẩy thức ăn về phía , ngoài cửa sổ.

Giang Yến im lặng một chút, chợt hiểu . Cô bé nghĩ rằng ngủ quên, phần, nên cô bé cố tình để dành thức ăn cho .

Giang Yến đẩy thức ăn về phía cô :

 “Nếu em đói thì ăn , đói.”

Ô Ô ngượng ngùng, nhỏ giọng :

 “Em tiền.”

Giang Yến : “...”

Anh nhận hiểu lầm.

“Ăn , cái mất tiền .”

Ô Ô , vẻ mặt hoài nghi.

Thấy , Giang Yến bật :

“Nhóc ngốc, cảnh giác quá đấy.”

Ô Ô nghiêm túc đáp:

 “Anh gọi em là nhóc ngốc.”

“Vì ?”

“Anh trai em , những gọi em như , .”

Giang Yến :

 “Anh trai em đó, chính là nhất, nhất đời.”

Vừa đến đó, Ô Ô kịp chuẩn , nước mắt to như hạt đậu lập tức rơi xuống, đôi mắt và mũi đỏ bừng, như thể tủi và đau khổ.

Giang Yến khỏi luống cuống, điều chỉnh tư thế :

 “Ê, em như thế?”

Ô Ô thèm để ý đến , càng thảm thiết, bắt đầu nức nở.

Hành khách ở khoang hạng nhất thấy âm thanh, đều sang, còn thầm thì bàn tán.

Giang Yến bao giờ cảm thấy hổ đến trong suốt mấy chục năm qua, lấy giấy ăn bàn đưa cho cô :

 “Đừng nữa, như bắt nạt em , thật mà... thôi, thôi, trai em là nhất, nhất và tử tế nhất đời, thế ?”

Ô Ô lau nước mắt:

“Anh là , em chuyện với .”

Giang Yến đặt giấy ăn lên bàn của cô:

 “Được , , , là cái gì cũng , chỉ cần em đừng nữa.”

Dần dần, Ô Ô ngừng , nhưng rõ ràng vẫn buồn bã.

Tuy nhiên, Giang Yến cũng nhận rằng, điều khiến cô bé buồn chỉ là câu của , mà còn là đống thức ăn mặt cô, cô bé vẻ nghĩ trả tiền.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Anh : “Em ăn , sẽ trả tiền.”

Ô Ô vẫn đáp , ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ.

Giang Yến định rút một tờ tiền 100 tệ để đặt lên bàn cho cô bé yên tâm ăn, nhưng lục tung , chỉ tìm 5 tệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-2419-2420.html.]

Không từ lúc nào và tại mà 5 tệ túi .

Nghe thấy động tĩnh, Ô Ô , nhớ điều gì đó, lấy trong túi vài tờ tiền.

Có 100 tệ, 50 tệ, và vài tờ 10 tệ, 20 tệ.

Đây là tiền mà Nguyễn Tinh Vãn  chuẩn cho cô khi cô mất tích, trong túi còn cả điện thoại của Nguyễn Tinh Vãn .

Ô Ô những tờ tiền trong tay, như đang suy nghĩ xem nên trả bao nhiêu cho bữa ăn .

Sau một hồi lâu, cô bé đặt tờ 50 tệ xuống đĩa thức ăn, bắt đầu ăn.

Giang Yến cô, thấy nước mắt khô nhưng ăn vui vẻ.

là như chăm sóc trẻ con .

Ý nghĩ đầu tiên của Giang Yến là sẽ kể chuyện với Nguyễn Tinh Vãn , nhưng nhớ cách khiến cô , đột nhiên ngừng nghĩ đến chuyện đó.

Một tiếng , máy bay hạ cánh tại sân bay Giang Châu  .

Giang Yến lãng phí thêm thời gian việc , dừng lâu, lập tức đưa Ô Ô đến phòng thí nghiệm của Giang Nguyên .

Trong phòng thí nghiệm, ba thành hình tam giác, im lặng gì.

Giang Nguyên   nhưng thôi:

 “ là thiên tài trong ngành y, nhưng chuyên khoa tâm thần thật sự nghiên cứu nhiều.”

Giang Yến dựa lưng ghế:

 “ quan tâm, nhiệm vụ của là đưa cô bé đến đây, bây giờ thành nhiệm vụ, phần còn giao cho .”

Giang Nguyên  xoa xoa thái dương:

 “ sẽ cho cô bé một xét nghiệm sơ bộ .”

Giang Yến dậy: “Được, ...”

“Anh ở đây, tối về nhà, thể chăm sóc cô bé.”

Giang Yến : “...”

Quả nhiên là một vấn đề thể bỏ qua.

Chương 2420

Nửa tiếng , tất cả các bác sĩ trong phòng thí nghiệm tập trung , Giang Nguyên  kiểm tra Ô Ô và phân tích tình trạng bệnh của cô bé.

Ô Ô đó, tay nắm chặt chiếc đồng hồ mà Chu Tuyển Niên để cho cô, rõ ràng thể thấy cô lo lắng sợ hãi.

Giang Yến bên ngoài, khoanh tay qua cửa kính lớn, khỏi rùng .

Chứ đừng đến cô bé ngốc nghếch , ngay cả bao nhiêu như thế, thảo luận như thế, chắc cũng sẽ cảm thấy ngứa ngáy chịu .

Tuy nhiên, Ô Ô vẫn cư xử ngoan, dù cô bé sợ hãi đến mức cực điểm nhưng vẫn im, hàng mi nhẹ nhàng run rẩy.

Sau một thời gian dài, trong phòng thí nghiệm mới tản , chỉ còn Giang Nguyên  và một bác sĩ khác ở , đang gì với Ô Ô.

Ban đầu, cô bé tỏ cảnh giác, khuôn mặt đầy vẻ phòng , nhưng khi bác sĩ bên cạnh Giang Nguyên   gì đó, nét mặt Ô Ô dần dần thư giãn, gần như họ hỏi gì cô bé cũng trả lời.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Giang Yến ở ngoài đợi đến mức ngáp ngắn ngáp dài, tựa lưng ghế sofa, nhắm mắt ngủ tiếp.

Khi tỉnh dậy nữa, Giang Nguyên   dẫn Ô Ô mặt , Giang Yến  :

“Cậu đưa cô bé về , chúng cần họp để thảo luận phương án điều trị.”

Giang Yến đưa tay xoa thái dương:

 “Về ?”

“Cậu về thì về.”

Nói xong, Giang Nguyên  tháo áo phòng thí nghiệm chuẩn rời .

“Ê.”

Giang Yến dậy

 “Không thì đưa cô bé về nhà , là đàn ông lớn tuổi, tiện mang cô bé theo.”

Giang Nguyên  cảm thấy thật vô lý:

d “Vậy đàn ông ?”

“Làm thể giống , là bác sĩ, thuộc giới tính thứ ba.”

Giang Nguyên : “...”

Giang Yến : “Vậy là quyết định nhé.”

Giang Nguyên :

“Quyết định cái quái gì, về Tạ gia, nghĩ mang cô bé về đó hợp ?”

Giang Yến : “...”

“Cậu về Tạ gia gì, nhà riêng ?”

“Âm Âm nhớ ba, đưa cô về đó ở mấy ngày.”

Giang Yến lạnh:

“Mấy ông vợ là thế đấy, còn chút tự do nào.”

“Đó là tự nguyện.”

“Dù thì mang cô bé về , thấy kỳ lạ quá…”

Giang Yến suy nghĩ một chút bỗng nhiên nảy một ý tưởng mới

“Chuyển cô bé đến chỗ Giang Thượng Hàn thì ? nghĩ cô bé thể chuyện hợp với Giang Sơ Ninh .”

Giang Nguyên   như thể một kẻ ngớ ngẩn:

“Người của Chu Tuyển Niên , mà đưa đến chỗ Giang Thượng Hàn , tìm c.h.ế.t ?”

Giang Yến : “...”

Anh chợt nhận quên mất chuyện đó.

Khi hai đang tranh luận mà đến kết quả gì, đột nhiên thì phát hiện Ô Ô còn ở đó.

Giang Yến ngừng một chút:

“Cô bé chắc là thấy trong phòng thí nghiệm gì mới lạ, chạy ngoài chơi .”

Giang Nguyên  hỏi các bác sĩ khác, nhưng ai thấy Ô Ô, một bác sĩ mới từ ngoài thấy một cô gái ngoài.

Mặt Giang Nguyên   đổi, lập tức chạy ngoài.

Giang Yến thở dài cũng chạy theo.

May mắn là Ô Ô xa, chỉ ở một góc đường xa đó, xe cộ qua , đang nghĩ gì.

Giang Yến và Giang Nguyên  dừng bước, Giang Yến khó chịu :

 “Nhóc ngốc, bảo bao nhiêu , chạy lung tung, em…”

Giang Nguyên  giơ tay hiệu im lặng, bước đến mặt Ô Ô, nhẹ nhàng :

“Ô Ô, em thể cho , ngoài một ?”

Ô Ô cúi đầu, nước mắt lớn như hạt đậu rơi xuống quần, ngừng rơi.

 

Loading...