Về đến thành phố thì trời  nhá nhem tối, Hạ Hạ đẩy cửa bước  nhà. Gương mặt thanh tú lộ rõ mệt mỏi, buổi triển lãm dường như rút cạn sức lực của cô, thấy Thi Hân đang  chăm chú bên bàn học, cô liền tiến đến. Nhác trông bức hình Mạc Cách Tùng kẹp trong cuốn sách lộ một nửa, cô đưa tay rút , khẽ mỉm .
- Anh    diễn viên nữa mà em vẫn hâm mộ ?
- Chị, chị quen Mạc đại thần     với em? – Du Thi Hân phụng phịu.
- Chỉ là  thôi,    .
- Nói dối,  đến tận đây chỉ vì   chị đấy.
Cô nheo mắt  đứa em gái, tỏ vẻ ngạc nhiên, ý hỏi xảy  chuyện gì. Thi Hân đem đầu đuôi sự việc kể cho chị  , từ gặp gỡ  , hỏi han thế nào  cả chuyện Mạc Cách Tùng đưa cô về nhà trọ và quyên góp tiền nấu cơm nữa.
- Là  ? Xem  chị   cám ơn   một tiếng.
Nói , Hạ Hạ đặt  tấm hình thần tượng  cuốn sách, đến tủ quần áo lục lấy bộ đồ, nhanh chóng   phòng tắm. Mấy ngày ở khách sạn lớn nhưng cô vẫn chỉ thích về  căn nhà nhỏ  thôi, cảm giác  quen và thoải mái vô cùng. Nghĩ đến việc  vô gia cư  chân cầu sẽ   những bữa cơm ngon hơn, cô thấy vui trong lòng, thầm cảm ơn  đàn ông .
Cuộc đời vẫn luôn tréo ngoe như thế, Mạc Cách Tùng là ánh dương trong lòng chị em nhà họ Du nhưng  là bóng đêm ám ảnh của Như Ý. Trên ban công tầng hai, nữ diễn viên  lặng lẽ bên cạnh chậu lan mới  hoa, tay  ngừng ve vuốt nó, gió đưa làn tóc rũ  bờ vai gầy phất phơ, đôi mắt cô chứa đựng  bao nỗi niềm,  nhớ  thương,  buồn  sợ. Phía bên trong, Chu Hồng đang bận rộn kiểm tra các hợp đồng quảng cáo.
- Chị Chu Hồng, lịch  việc ngày mai thế nào ? – Như Ý  , hỏi vọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-101-theo-tinh-tinh-chay-1.html.]
- Buổi sáng chụp ảnh bìa cho tạp chí   tháng tới, buổi chiều thì trống lịch. – Chu Hồng đáp, mặt vẫn chằm hăm  máy tính.
- Vậy chiều mai em  thăm ba.
Từ lúc theo Vỹ Đình sang nước A và ở dầm dề bên , Như Ý   ba , ông Hoàng Thế Hải từ mặt. Sau  khi cô về nước và phát triển sự nghiệp, theo thời gian, ông   còn giận nữa, tình cảm cha con dần hòa hợp nhưng cô vẫn sống riêng bên ngoài cùng Chu Hồng. Không  vì cô ghét ba  mà vì   hàng ngày  đối mặt với Lưu Diễm, cũng chính là  vợ  của ông.
Lưu Diễm tuy  sinh  một đứa con nào nên luôn lo lắng về khối tài sản nhà họ Hoàng, đối với Như Ý bằng mặt chẳng bằng lòng, điều  Như Ý hiểu  rõ nhưng vì thấy bà  quan tâm chăm sóc chu đáo cho ba  nên cô chẳng  bản   ảnh hưởng đến cuộc sống của họ, thầm nghĩ ba  già, cứ để ông vui vẻ, thoải mái ngày nào thì  ngày đó. Cô chỉ lấy lý do rằng   tự lập cho mạnh mẽ nên mới sống bên ngoài mà thôi.
Dưới hàng cây phía bên  đường, chiếc ô tô của Mạc Cách Tùng  đỗ chỗ cũ,  vẫn  bên trong, ngước mặt  sang. Cứ  mãi đến khi bóng  trong mộng khuất  tấm rèm,  mới  đầu xe chạy về nhà.
Vừa bước  cửa,  thấy ba   vẫn  về phòng, đang tựa sô pha xem ti vi. Mạc Uy Long  tiếng chân  thì tắt màn hình,  , lớn giọng.
- Con  việc xong  về nhà nghỉ ngơi sớm mà cứ   tối mịt mới về? Cũng   tiếp khách, phòng kinh doanh lo hết  mà.
- Con  hóng mát thôi. - Hắn chống chế.
- Cô gái đó là con nhà ai? Thích   thì cứ cưới về, đừng   lang bạt như  mãi.
- Không   ba,   con sẽ về sớm.
Hắn  xong liền lấm lét lên lầu. Mạc Uy Long giương đôi mắt với cặp lông mày đậm như con sâu róm  theo. Thằng con  luôn khiến ông lo lắng vì chẳng giống tính ông chút nào, đối với Mạc Uy Long thì cái gọi là tình yêu chân thành giữa thời buổi   hề tồn tại.