Vừa tới công ty, Thủy Nguyệt nhanh chóng đến phòng biên tập,   ghế và lướt tìm  điện thoại của Mạc Cách Tùng. Hôm qua, Phương Giao Tình hỏi cô  quen  với ngân hàng nào , nhờ cô giới thiệu để  hồ sơ vay vốn, vì đất vùng ven chẳng mấy giá trị, nếu   tác động thì ngân hàng định giá  thấp.
Chần chừ cả đỗi, Thủy Nguyệt mới nhấn phím gọi. Hết chuông luôn mà   ai bắt máy, cô đoán là  đang bận nên bấm tắt và  đợi. 
Một tiếng đồng hồ , Mạc Cách Tùng từ phòng họp về thì thấy cuộc gọi nhỡ của cô em họ hờ, ban sáng  vội  nên bỏ quên điện thoại  bàn  việc,  nhanh chóng nhấn  gọi .
- Em họ , gọi   việc gì ?
- Chủ tịch Mạc,   việc cần nhờ  giúp.
- Nói , trong tầm tay  thì  sẽ giúp.
- Bạn  mới mở công ty, đang   thủ tục vay vốn, nhưng vì nhà đất ở vùng ven  mấy giá trị,  nên nhờ …
- Chiều nay cô rảnh ? Đưa  đến đó để  định giá luôn cho nhanh.
- Dạ? À… … ,  năm giờ  sang trụ sở ngân hàng  đợi nhé.
- Không , cô cứ ở công ty,  sẽ ghé đón.
Hắn cúp máy  mà Thủy Nguyệt vẫn còn  tin  tai , đường đường là chủ tịch hội đồng quản trị  đích   định giá. Vốn cô chỉ  nhờ  gởi giám đốc chi nhánh ở đó một tiếng thôi. Mà căn nhà của Phương Giao Tình cũng lớn quá, cô lo   Mạc Cách Tùng đến nơi, trông thấy thì   nên lời  nữa, chỉ sợ  cấm khẩu mất.
Hạ Hạ  bên cạnh,  Thủy Nguyệt  chuyện thì cũng đoán   đó là Mạc Cách Tùng, đột nhiên thấy trong lòng  chút nhốn nháo, cô vốn hâm mộ  từ lâu, giờ cộng thêm việc   từ thiện khiến cô càng quý mến gấp bội.
- Chị , chiều nay chị  gặp Mạc đại thần ? – Hạ Hà dò hỏi.
- Ừ, chị  tý việc nhờ  . – Thủy Nguyệt  đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-107-khach-hang-lon-cua-mac-dai-chu-tich-1.html.]
Trái với  khí bình bình trong phòng biên tập,  khí  tầng tám hôm nay khá nhộn nhịp, các trợ lý cứ chạy  chạy , chạy lên chạy xuống. Tuấn Kiệt  ôm hồ sơ mới ký xong bước  thì chạm mặt Như Ý,  chẳng   , liền  vọng  đánh tiếng  cho Vỹ Đình.
- Sếp ơi, cô Như Ý tìm.
Dứt lời,   một mạch,  ngang cửa phòng Kiến Quốc liền  Tần Vy An bắt gặp nên gởi luôn một mớ tài liệu nữa, nhờ  tiện đường phát xuống cho các phòng ban. Chồng hồ sơ cao ngất khiến   lụa tới lụa lui để giữ thăng bằng, trông  cứ như đang diễn xiếc .
Vỹ Đình  Như Ý chào nhưng  ngẩng lên, cứ cúi mặt  máy tính, hờ hững hỏi.
- Tìm   việc gì?
- Tối nay  ăn với em nhé, lâu quá  gặp . – Như Ý nũng nịu đề nghị.
- Như Ý … - Vỹ Đình ngước mặt  cô.
- Anh đừng từ chối, nếu   em giữ kín kế hoạch của  thì đừng từ chối, em chỉ  dùng cơm cùng  thôi.
- Em đang uy h.i.ế.p  ?
- Không . Vỹ Đình, hãy đối xử với em như một  bạn , đừng lạnh lùng như ,  là  yêu thì  thể là bạn ?
- Tới    nhắn địa chỉ cho .
Nghe  bảo , Như Ý liền gật đầu, mỉm  hài lòng. Hôm qua, lúc về thăm nhà, cô vô tình   cuộc  chuyện giữa ba  và trợ lý của ông  nên mới  Hoàng Hải và Thịnh Vũ từng tham gia đấu chung một dự án, kết quả là Hoàng Hải trúng thầu. 
Cô lo lắng   Vỹ Đình  vì những cạnh tranh  thương trường mà  ấn tượng   về  , dẫu  cô cũng là  kế thừa của công ty đối thủ. 
Chuyện Vỹ Đình là Văn Phong, cô cũng  từng  với ba , Hoàng Hải và các công ty năm xưa chỉ  rằng Thịnh Thế tuyên bố giải thể còn Thịnh Vũ  thành lập  , là hai đơn vị chẳng hề liên quan. 
Quãng thời gian dài   gặp , cô cảm thấy năng lượng trong cơ thể cũng chẳng còn, cảm giác cứ như  thiếu ôxy, thật sự  khó chịu. Thế nên, cô đành uy h.i.ế.p để  nhận lời dành chút thời gian cho . Tin rằng  một ngày  hồi tâm chuyển ý, nhận  tấm chân tình của cô.