Đầu giờ  việc của buổi chiều, Thủy Nguyệt đang chăm chú thảo luận kịch bản cùng Hạ Hạ thì chuông báo tin nhắn đến. Quay mặt  xuống, những hình ảnh xuất hiện  màn hình khiến cô ngỡ ngàng,  váy áo và trang sức đắt tiền. Liền  đó là cuộc gọi của Vỹ Đình.
- Em thích ? Mẫu mới đấy,   đặt từ nước ngoài về. – Giọng  lộ rõ vẻ cưng chiều.
- Sao   ? Em  tự  mua lấy hơn. 
Cô cố  thật nhỏ nhưng những chiếc lỗ tai  đang  việc hết công suất nên vẫn  như thường. Ai cũng tủm tỉm , chuyện cô bước một chân  cửa nhà chủ tịch, cả phòng biên tập đều   rõ.
- Lên phòng  . - Vỹ Đình giục trong điện thoại.
Cũng như  , Thủy Nguyệt  đến bên cạnh    tóm lấy, kéo ngã  lòng  ôm chặt. Nhìn gương mặt cô chẳng chút cảm kích,  nheo mắt.
- Sao? Anh mua đồ tặng bạn gái  thì  gì sai nào?
- Những thứ đó đắt tiền lắm, em cũng   xài hàng hiệu.
- Anh lo  mà. 
Nói , Vỹ Đình lấy  chiếc thẻ đen giúi  tay cô, Thủy Nguyệt    chớp mắt,  thế  là đang khè tiền cô ,  cảm giác như  đang  bao nuôi  , cô cảm thấy   giống mấy cô nhân tình trong tiểu thuyết quá .
- Em  lấy . – Thủy Nguyệt đặt  chiếc thẻ  tay .
- Vì ?
- Vì em vẫn  là vợ  nên em sẽ  dùng tiền của  .
- Vậy  cưới  luôn  cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-113-lo-tinh-van-tro-ve-1.html.]
- Ôi trời,  ai cầu hôn kiểu như   hả? Cho xong cho  ?
Thủy Nguyệt bặm môi, xách tay Vỹ Đình liệng qua một bên  bật dậy,  thẳng một mạch. Anh  theo, khẽ nhếch miệng . Đoạn, lấy điện thoại gọi cho Tuấn Kiệt.
- Chuẩn  đến  ?
- Tất cả  sẵn sàng, chỉ chờ nhân vật chính xuất hiện thôi sếp. – Giọng tên trợ lý bên  đầu máy mang theo cả  thở nặng nề.
Cả một buổi sáng, Tuấn Kiệt đến sân thượng của tòa nhà cao nhất thành phố thuộc quyền sở hữu của Thịnh Vũ để chuẩn  các công đoạn cho buổi cầu hôn của Vỹ Đình. Vì hạnh phúc cả đời của sếp nên  vắt kiệt sức  để lên ý tưởng sắp xếp  nọ, còn  bố trí bảo an các kiểu để tránh tai mắt của đám  chuyên săn tin. Tới đầu giờ chiều, khi  việc  tất thì  mệt đến rã rời  thể.
Lúc  thứ xong xuôi, Tuấn Kiệt liền tranh thủ trở xuống kiếm đại cái gì ăn lót bụng  lái xe về nhà tắm gội bởi mồ hôi tuôn ướt đẫm    mùi của cú. Nhác thấy đoàn xe đen bóng loáng rầm rập  dán logo của Thịnh Vũ lướt qua,  đoán  là đoàn   đón ngôi  bởi hôm nay trùng ngày Lộ Tinh Văn  .
Cảng hàng  quốc tế  mùa thu ùn tắc vì lượng khách du lịch đổ về quá nhiều. Nước T sở hữu những cảnh sắc và cung đường  như tranh vẽ nên cứ  mùa  thì du khách nườm nượp đến đây tham quan.
Diệp Trân và các nhân viên bảo an   mặt từ  sớm để đón Lộ Tinh Văn và Phó Tâm Dao.  ba giờ chiều, khu vực cổng đến quốc tế bắt đầu nhốn nháo, hàng trăm  hâm mộ vây kín lối , mang theo băng rôn, biểu ngữ để chào đón thần tượng. Đội ngũ bảo an nhanh chóng tiến đến hỗ trợ Lộ Tinh Văn và Phó Tâm Dao di chuyển.
Dù mệt mỏi  chuyến bay dài nhưng Lộ Tinh Văn   cổng VIP mà  bằng cổng thường,  cố gắng giữ nụ   môi, liên tục vẫy tay chào  . Những tiếng reo hò, hô vang tên   sân bay  một phen náo loạn.
Vẻ điển trai, thu hút của  khiến loạt fan cuồng liên tục tràn lên, cố gắng tiếp cận thần tượng, xô đổ luôn cả dải phân cách khiến lực lượng an ninh  vất vả dọn đường mới đưa  Lộ Tinh Văn và Phó Tâm Dao xuyên qua đám đông.
Diệp Trân để ý thấy Lộ Tinh Văn   đổi phong cách. Không còn là vẻ thư sinh, đáng yêu  đây nữa, trông  bây giờ chững chạc và lịch lãm đúng chuẩn quý ông, trang phục tối màu với áo măng tô, quần tây đen càng  tôn thêm vẻ  nam tính.
Sau khi hộ tống Lộ Tinh Văn và Phó Tâm Dao  xe an , Diệp Trân nhanh chóng  trở  chờ Kiến Quốc vì Tần Vy An đang  cùng Steven nên  đón  .
Mười phút , Kiến Quốc xuất hiện, đám  hâm mộ còn nán   chịu , nhác thấy  thì  một phen xôn xao nữa, nhưng là chỉ ngắm nghía  bàn tán thôi, vì tuy    trai, khí chất ngời ngời nhưng vẫn    của công chúng.
- Lâm phó tổng, chào mừng   . – Diệp Trân khẽ cúi đầu.
- Cảm ơn trợ lý Diệp. – Kiến Quốc  tươi, đáp lời.