Mười giờ sáng,   trong phòng thiết kế lục đục  về chỗ , cuộc họp chỉ kéo dài một tiếng. Diệp Trân thở phào nhẹ nhõm, thu gọn hồ sơ mang về phòng. Khách hàng  khi  cô trình bày sơ lược về ý tưởng cho bộ trang sức mới cũng tỏ vẻ khá hài lòng.
Vương Nhược mới từ đó  thì  gấp rút  họp tiếp tục, hôm nay  đoàn khách hàng từ nước ngoài đến. Lúc  tới  thấy Vỹ Đình và Kiến Quốc trong phòng . Kiến Quốc  là giám đốc chủ trì dự án nên  mặt từ sớm.
Ban đầu, lúc  cất nhắc lên cái ghế ,   lấy lý do  chẳng  chuyên môn để từ chối nhưng Vỹ Đình bảo giám đốc dự án  nhất thiết  là một chuyên gia kỹ thuật và bảo rằng  sẽ   . 
Sau đó  đưa cho  một danh mục dài như sớ táo quân về thẩm quyền, thuộc tính, kỹ năng mềm… Hắn  vô cái đó thì thấy  đáp ứng  nên là nhận luôn. Cuối cùng là bao năm nay    thật,  đôi lúc  cũng nể phục mắt   của Vỹ Đình.
Cơ mà   phong phanh chuyện năm xưa Vỹ Đình  vị hôn thê tham sang phụ khó đá bay trong  khắc thì lấy  tò mò lắm, thầm nghĩ chẳng lẽ là vì yêu quá nên lú lẫn     cô gái    thế nào  .
 năm phút , cuộc họp bắt đầu. Mọi  chăm chú lắng  Kiến Quốc trình bày chi tiết về thiết kế của khu nghỉ dưỡng cao cấp Green Dream. Trông  lúc  khác xa cái bộ dạng tưng tửng hàng ngày.
- Chúng   hài lòng về thiết kế của Thịnh Vũ, nhưng phía chúng  mong  dự án   thành sớm hơn. – Nam khách hàng ngoại quốc lên tiếng.
- Dự tính ban đầu của chúng  là ba năm, Thịnh Vũ sẽ cố gắng đẩy nhanh tiến độ, chúng  cam kết bàn giao công trình đúng  dịp kỷ niệm thành lập của quý công ty. - Kiến Quốc .
- Có thể nhanh hơn nữa ? Như  là quá chậm. – Ông  tiếp tục kèo nài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-17-ngoi-sao-tuong-lai-1.html.]
- Công ty chúng  ngoài việc kiếm lợi nhuận còn mong  đem  điều  nhất và an  nhất cho khách hàng, nếu việc  thành dự án sớm  ảnh hưởng đến chất lượng thì chúng  tuyệt đối  thể, thành thực xin .
Những đối tác nước ngoài  Vỹ Đình  xong thì gật gù tỏ vẻ hài lòng,  trưởng đoàn chủ động  lên, đưa tay về phía , dịu giọng.
- Chủ tịch Vương  đúng, chúng   nên vì cái lợi  mắt mà để  hối hận về .  thích cách  việc của ,   hợp tác vui vẻ.
- Hợp tác vui vẻ. – Vỹ Đình  nhẹ, đáp lời.
Cái bắt tay của hai  cũng  kết thúc cuộc họp. Vương Nhược và Kiến Quốc đưa họ đến nhà hàng dùng bữa trưa, Vỹ Đình   cùng mà  trở về phòng. Ngồi  chiếc ghế xoay qua xoay ,  cứ chần chừ  dãy  liên lạc của Thủy Nguyệt mãi, sợ nếu gấp gáp quá sẽ gây  phản ứng ngược.
Tuấn Kiệt nom bộ dạng của sếp thất thần như kẻ mới yêu thì lo lắng tột độ. Tối hôm qua, Quế Lệ Na gọi cho , thắc mắc về việc Vỹ Đình tự lái xe,  cũng chỉ  trả lời đó là mệnh lệnh của sếp. Tuy Quế Lệ Na lờ mờ đoán rằng Vỹ Đình đang  ý theo đuổi ai đó nhưng  một mực bảo rằng  , chỉ là vì sếp lo  ế dài hạn nên thả cho chút rảnh rỗi  tìm nửa  mà thôi.
Hôm nay, tiếp tục là một ngày bận rộn cho cả sếp lẫn nhân viên. Buổi chiều, Thủy Nguyệt rời công ty sớm, cô cần chút cảm hứng cho kịch bản  ,  bảo Lộ Tinh Văn ngày mai sẽ bay từ nước A về, cô cũng  gặp  một  để xây dựng hình ảnh nhân vật cho phù hợp.
Tuyết rơi mỗi lúc một nhiều, Thủy Nguyệt   điện thoại của Lục Ngạn  bước vội  cửa. Vì phía diễn viên chính  một vài yêu cầu  đổi kịch bản nên Lục Ngạn nhờ cô sửa .
Vừa mới cất chiếc điện thoại  túi xách thì cô va  một  thanh niên cũng đang hăm hở bước  khiến cả hai ngã lăn kềnh giữa sảnh.
Thủy Nguyệt vội vàng  lên,  sang tên thanh niên lúc  cũng đang bò dậy, chiếc mũ lưỡi trai  đầu  văng  xa để lộ khuôn mặt trắng với mái tóc nhuộm nâu trông như  gặp ở  .