Trở về từ buổi tiệc, Lục Ngạn cứ ngắm nghía, ve vuốt mãi món quà Lưu Niệm Từ tặng. Lúc lôi cổ   khỏi quán karaoke thì cô phát hiện   mang khăn choàng nên tiện tay mở luôn hộp quà, lấy khăn quấn lên cho . 
Hắn thầm cảm ơn bộ phim    se duyên cho   gặp Lưu Niệm Từ. Chợt nhớ đây cũng là dự án cuối cùng do Thủy Nguyệt biên tập,  thở dài tiếc nuối, cô gái đáng mến  cứ thế  từ mà biệt,  cũng chẳng  giữa cô và chủ tịch Thịnh Vũ xảy  chuyện gì để  tan vỡ nhanh chóng như .
Mãi đến tận khuya,  mới bò lên giường nhưng quyết định  tháo chiếc khăn , cứ để  mà ngủ mặc dù cổ   chút khó chịu. 
Bóng đêm vốn  mang một nỗi buồn  sẵn, thêm cơn mưa tuyết tô điểm  càng sầu thảm hơn. Dưới ánh đèn cao áp hắt ánh sáng yếu ớt xuyên qua màn mưa tuyết đang lất phất bay, Mạc Cách Tùng cúi gầm mặt, tựa lưng  xe chờ đợi, mặc cho những bông hoa lạnh buốt, trắng xóa phủ đầy  đầu. 
Sau khi đưa Thi Hân đến nghĩa trang an táng,    nước ngoài công tác,  xuống sân bay nước bạn thì nhận  tin nhắn  lời chia tay từ Hạ Hạ, suốt mấy ngày liền,  gọi liên tục nhưng cô   máy, nhắn tin chẳng thấy cô trả lời. Trời đông lạnh mà ruột gan  nóng như lửa đốt. 
Kết thúc đàm phán,  phóng vèo về luôn, đến Thịnh Vũ chực sẵn thì   cô  tan  từ sớm, cuối cùng,  chạy tới hẻm nhà trọ ngóng từ chiều liêu đến tối mịt mờ mà cô vẫn  xuất hiện.
Đến tận mười giờ đêm, Mạc Cách Tùng mới thấy bóng dáng xiêu xiêu vẹo vẹo của Hạ Hạ bước xuống từ taxi, miệng nghêu ngao hát gì chẳng rõ. Bước  mấy bước thì cô  trật chân, té lăn  nền tuyết trắng, xong, chẳng buồn  dậy mà cứ   chòng chọc lên trời. Hắn mím chặt môi, tiến , vươn tay về phía cô.
- Du Thi Hạ, đưa tay cho . 
- Chúng  kết thúc . Anh  mù chữ ?
Mạc Cách Tùng  như  điếc, cứ tóm lấy Hạ Hạ kéo  lên. Cô vùng vằng thoát khỏi vòng tay , chới với suýt chút thì ngã. 
- Anh bảo vệ cho cô ,      hung thủ, Mạc Cách Tùng,  hận , nếu   vì , em gái    chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-173-tuyet-mai-khong-tan-1.html.]
Hạ Hạ hét đến khản cả giọng. Giọt nước sắp rơi xuống  kìm nén  vỡ tan, tràn đầy qua đôi mắt. Cô  lưng, tập tễnh lê bước về phía khu nhà trọ. Mạc Cách Tùng cố chạy theo kéo tay mấy  đều  cô xô đẩy, chửi như con  đẻ. 
Cuộc đời  từ thuở nứt mắt   từng  ai chửi xối xả thế , cảm giác bản  bây giờ tựa cặn bã  cống móc lên. Vừa đau lòng,  hận bản ,  chẳng    cho  yêu nguôi ngoai cơn giận,  tóm lấy tay Hạ Hạ kéo về phía chiếc ô tô, mở cửa, lấy  một con d.a.o sắc lẹm đưa cho cô, hướng lưỡi d.a.o chĩa thẳng  tim .
- Em đừng hành hạ  như  nữa, tất cả là  của , Thi Hân là vì  mà chết, em g.i.ế.c  , g.i.ế.c  thì đừng hận  nữa.
Thấy giọt nước mắt  khóe mi  rơi xuống, trái tim cô bỗng nhói đau. Cô hận , giây phút  thật  đ.â.m cho  một nhát nhưng cô đủ tỉnh táo để  rằng g.i.ế.c   thì em cô cũng   sống    chứ. 
- Tại ? Tại   c.h.ế.t   là  mà  là em , tại  chứ?
Lưỡi d.a.o  tay rơi xuống, Hạ Hạ cũng ngã quỵ theo, tiếng nấc nghẹn, trách móc tuyệt tình vang lên khiến Mạc Cách Tùng  như bất động. Lần đầu tiên,  cảm nhận cái cảm giác đau đớn tái tê đến nỗi  c.h.ế.t  thế . 
Trong bóng đêm tĩnh mịch, Hạ Hạ thất thểu lê bước  cơn mưa tuyết lạnh giá, còn Mạc Cách Tùng  lặng  theo những dấu chân cô để  như vết tích hững hờ của mối tình sớm nở tối tàn giữa hai . 
Vào trong xe, qua gương chiếu hậu, Mạc Cách Tùng nhận  mấy tên vệ sĩ  việc cho Mạc Uy Long đang lấp ló cách   xa. Lau vội giọt nước mắt mặn chát  khóe môi,  nhấn một ga, chạy mất hút.
Về đến nhà,  tạt ngang thư phòng tìm ba  vì  dạo  ông  thức  khuya. Nhác thấy con trai bước , Mạc Uy Long nhanh chóng cúp máy. Ông còn  kịp hỏi thì   lên tiếng.
- Ba cho  theo dõi con  gì ?
- Con   ? Cô gái đó là ai mà khiến con khổ sở thế  hả?
- Ba định  gì cô ? Ba , nếu cô  xảy  chuyện gì thì con sẽ c.h.ế.t đấy.