Cùng lúc , buổi họp giữa Vương Nhược với giám đốc sáng tạo và các nhà thiết kế trang sức tại phòng họp lớn của Thịnh Vũ cũng chính thức bắt đầu. 
Và   ba tiếng đồng hồ bàn tán, thảo luận, Vương Nhược quyết định dùng hình tượng hoa bách hợp lồng ghép với  trời  ý tưởng chủ đạo. Mọi  thống nhất lấy tên “Ngôi  tỏa sáng bầu trời đêm” để đặt cho bộ sưu tập cao cấp  . 
Tan họp,  ghé ngang phòng Vỹ Đình báo cáo, đồng thời ngỏ lời xin Vỹ Đình đồng ý cho Như Ý đầu quân về Thịnh Vũ và trở thành diễn viên độc quyền quản lý chi phối. Vốn dĩ  việc liên quan đến mảng giải trí  giờ đều do Vương Nhược tự quyết nhưng   nghệ sĩ  là Như Ý nên  buộc  hỏi qua ý kiến  em.
Nghe Vương Nhược trình bày mong  và bệnh tình của cô bạn học, Vỹ Đình  chút trầm ngâm nhưng  cũng gật đầu chấp thuận. Nhác thấy phó tổng cứ tần ngần mãi  ,  nhíu mày lên tiếng.
- Anh còn chuyện gì ? Cứ  , đừng ngại.
- Vỹ Đình, dạo  em  tham gia các sự kiện lớn,  thể… đưa Như Ý theo đồng hành cùng em ? – Vương Nhược  chút ngập ngừng.
- Anh  để cô  lấy  ánh hào quang bằng cách  ?
- Phải, đó là cách nhanh nhất.
- Được, lịch trình em sẽ  Tuấn Kiệt thông báo với  .
- Cám ơn em. Anh về phòng đây.
Chờ khi cánh cửa đóng , Vỹ Đình vội lục tìm trong ngăn bàn. Lọ thuốc giảm đau chỉ còn một viên duy nhất theo tay  rơi xuống, lăn mất hút. Đang bò lết  sàn tìm thì  lúc Tần Vy An mang bảng báo cáo tiến độ trường học và khu du lịch  tỉnh L sang. Cô thấy  mặt mày nhăn nhó liền chạy đến đỡ lên.
- Anh   ? Anh kiếm gì ?
- Thuốc giảm đau, còn một viên nhưng   rớt .
- Anh  đây đợi một lát,  xuống phòng y tế lấy lên ngay.
Tần Vy An hối hả chạy   nhanh chóng  , mệt đến thở chẳng   nữa. Cô lẳng lặng đưa thuốc và rót nước dâng tới tận miệng ngài chủ tịch. Khỏi hỏi thì cô cũng  nguyên nhân, trời lạnh thế , nếu  chịu ở trong nhà sưởi ấm thì   đến nỗi, cứ uống rượu  vác  phơi ngoài ban công hóng gió hóng tuyết,  nhức mới lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-184-dong-doi-tat-bat-lo-toan-2.html.]
- Anh đừng  lạm dụng thuốc quá,   . – Cô , giọng   chút khó chịu.
-   , cô mang gì qua ? - Vỹ Đình vội đánh trống lảng để tránh  Tần Vy An cằn nhằn. 
- Là báo cáo tiến độ công trình  tỉnh L,  bảo Lâm phó tổng giục  mà.
- À. Nhớ .  sẽ tự xem, cô  gì thì   .
Dứt lời, Vỹ Đình chằm hăm lật giở và kiểm tra các báo cáo. Anh  từng dự tính khi nào các công trình  tỉnh L  thiện thì sẽ đưa Thủy Nguyệt lên  du lịch và tham quan nhưng bây giờ  thứ  tan thành mây khói, cô đang ở ,  thậm chí còn   nữa. Nhủ lòng  hận nhưng   càng thêm yêu.
Xử lý xong xuôi công việc trong ngày thì cũng gần năm giờ chiều, Vỹ Đình mỏi mệt vươn vai  dậy  thu dọn trở về. Lúc dừng đèn xanh đèn đỏ,  nhận  chiếc ô tô đậu bên cạnh là xe của Như Ý. Nghĩ tới việc Vương Nhược nhờ vả,   càng thêm nặng gánh lo, nhưng  nhận lời  thì  thực hiện thôi chứ   .
Đèn  chuyển màu xanh, Chu Hồng  vội nhấn ga phóng . Chẳng mấy chốc  đến điểm hẹn, đó là một quán rượu chỉ dành cho giới thượng lưu vì giá thành  đắt đỏ. 
Hai  mới chạm chân tới cửa phòng   tên trợ lý chặn . Theo lời  thì giám đốc Evelyn chỉ  gặp mặt một  Như Ý để đàm phán. Tuy Chu Hồng lo lắng thối lui nhưng Như Ý vội trấn an cô trợ lý  nhanh chóng bước .
Gã giám đốc  tuổi  thấy    mê mẩn tới nỗi lé cả mắt, mau mắn bật dậy mời . Như Ý lịch sự cúi đầu cảm ơn  tiến  bên ghế. Ngoài hành lang, Chu Hồng nóng ruột  tới  lui. Đâu  một lúc thì Vương Nhược gọi đến, đầu máy bên , giọng  lộ vẻ lo lắng.
- Như Ý  ở cùng cô ? Sao  gọi cho cô   ?
- Vương phó tổng, chúng  mới đến quán rượu, cô  đang đàm phán với giám đốc công ty mỹ phẩm Evelyn…
- Mỹ phẩm Evelyn? Mau  địa chỉ quán đó cho .
Tiếng giục gấp gáp của Vương Nhược khiến Chu Hồng hốt hoảng, vội lắp bắp  từng chữ. Cô cũng linh tính  chuyện chẳng lành nên chạy  phía tên trợ lý, xin  mở cửa cho   trong xem thử nhưng tên đó mặt mày lạnh tanh,  như   thấy. Rồi bỗng   hai tên tướng tá to cao nhảy bổ tới, tóm lấy cô kéo   xa.
Đang  bọn chúng lôi xềnh xệch thì đột nhiên  mấy tiếng đ.ấ.m “bộp, bộp”. Cô tròn mắt  hai tên trai ngã quằn quại  sàn, tiếp đó là tên trợ lý và mấy tên nữa chẳng  từ  xộc tới để  cùng chung  phận.
Nhân viên quản lý quán rượu cúi đầu cung cúc một mạch đến  căn phòng, run rẩy tra chìa khóa . Cánh cửa  tung , cảnh tượng đập  mắt khiến Vương Nhược giận tái mặt. Anh lao  tóm lấy cổ áo tên giám đốc lúc  đang cố ôm hôn   mặc cô vùng vẫy van xin.