như Thủy Nguyệt dự đoán, khi  những lời , Vỹ Đình từ từ buông tay   dạt qua một bên. Cô cũng vội vàng bật dậy, sửa sang  đầu tóc.
- Đi . - Anh lớn tiếng quát.
Nhìn theo dáng cô khuất  cánh cửa,  đau lòng cắn bật m.á.u môi. Gương mặt son phấn lòe loẹt đó   chẳng quen chút nào, váy áo thì hở hang, giày cao quá thể, mỗi bước chân cô  cứ dẹo tới dẹo lui, thật ngứa mắt. Đóa hoa sen trắng của  vì   biến thành một đóa hồng gai góc thế . Còn bao nhiêu rượu trong chai,  bưng lên, tu một  hết sạch.
- Tiểu Nguyệt, em thật tàn nhẫn. Giữa chúng  chỉ còn hận thù ? Được lắm, em cứ chờ xem.
Rời khỏi nhà hàng sang trọng, Thủy Nguyệt  về luôn mà rảo bước lang thang  đường. Làn gió đùa cợt  rối tung suối tóc. Cô ngước  lên cao tìm kiếm một vì  nhưng ánh điện lung linh nơi trung tâm nhộn nhịp  che mờ hết tinh tú  trời.
Đường thưa dần và mưa cũng rơi. Sao cứ mỗi khi trời đổ mưa thì cô  buồn,  tại vì tình  mất nên trông mưa mới buồn đến . Đêm mùa hạ hôm nao cùng  trú mưa trong xe   buồn thế .
- Vỹ Đình,   đường dương quan của , em  cầu độc mộc của em,  cớ gì  khó em đến  chứ? – Cô  than   lớn.
Qua một đêm mưa gió trắng trời,  khí lạnh lẽo bao trùm nguyên một buổi sáng. Tuy  thì trong phòng chủ tịch, máy lạnh vẫn mở bình thường. 
Nhìn mớ hợp đồng Thịnh Vũ ký với Nhất Tâm, Vỹ Đình thật phục Kiến Quốc sát đất,  rảnh rang đến độ chia li ti, lăn tăn, bẻ vụn để chỉ định thầu thế . Hóa   hôm   thấy  cùng  ở Red House đúng là Thủy Nguyệt,  mà tên bạn   một mực che dấu, còn  đó là bạn gái , thật khiến  tức chết.
Tần Vy An  im, chốc chốc  liếc  dò xét thái độ sếp lớn, bản  cô nào  mớ hợp đồng   liên quan đến Thủy Nguyệt. Cô chỉ thấy lạ vì Vỹ Đình đột nhiên quan tâm tới mấy cái nhỏ lẻ, thường thường    quản, công việc của Thịnh Vũ lúc  cũng nhiều mà,   dư thời gian  chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-195-ke-hoach-doi-gio-1.html.]
- Cả cái thành phố  ai thi công mấy hạng mục    mà giao cho đơn vị chẳng  chút năng lực nào ? – Vỹ Đình  Tần Vy An, nghiêm giọng hỏi.
- Tại mấy hạng mục  nhỏ…
- Nhỏ nhưng  quan trọng, cô   ? Lỡ mấy cái  thôi,   nhớ rút kinh nghiệm.
-  xin ,  sẽ ghi nhớ.
Từ phòng chủ tịch bước , mặt mày Tần Vy An bí xị, thẳng một lèo đến gặp Kiến Quốc. Nhìn  đang cắm đầu cắm cổ ký tá, cô tiến , đặt mớ hồ sơ lên bàn, thở dài.
- Bị mắng vốn , chủ tịch bảo   giao việc cho mấy công ty non nớt thế.
- Người giao là  mà, cô cứ đổ hết tội cho  là . – Kiến Quốc thản nhiên đáp.
- Được, , bao nhiêu tội  sẽ trút hết lên , cho  xuống địa ngục luôn.
Nghe giọng điệu oan ức của Tần Vy An, Kiến Quốc liền bật , lấy đầu  chọc  tay  đối diện. Cô trừng mắt, cầm tập tài liệu đập . Phòng bên  một  cau , phòng bên đây hai   như thể  mùa.
Chơi chán, Kiến Quốc tiếp tục cúi xuống tranh thủ thời gian xử lý hồ sơ vì mấy ngày tới  còn  việc. Công trình khu du lịch sinh thái  tỉnh Q  sắp  thành, đúng lúc Steven bay sang nên hẹn  chiều nay sẽ cùng xuống đó để kiểm tra luôn.
Đang hý hoáy thì đột nhiên  nảy  ý định rủ Thủy Nguyệt  cùng cho vui, Diệp Trân  xe của Steven , Tần Vy An   túc trực tại công ty nên chẳng theo  , còn nữa là  cảm thấy con gấu bông   thích mấy cảnh đồng ruộng, suối sông. Chờ Tần Vy An rời khỏi,  liền nhấn  gọi Thủy Nguyệt.