Vỹ Đình    tiến đến gần Thủy Nguyệt, nhưng bước chân cô mỗi lúc  thụt lùi, tách dần  cách. Nỗi lo sợ khiến cô chẳng còn  thấy trong đáy mắt  chứa đựng muôn vàn yêu thương, thống khổ.
- Anh bảo những lời   với chị  là  thật,     tin bây giờ  đang thật lòng chứ? Chủ tịch Vương, chúng   thể nào , giữa  và    tỳ vết .
Dứt lời, Thủy Nguyệt lập tức  lưng. Phía   văng vẳng tiếng  gào thét. Cô càng chạy càng nhanh, bỏ    đơn côi trong bóng đen cô quạnh. Hương thơm tóc cô vẫn còn lưu luyến  đây. Vầng trăng  cao khuyết mất một nửa, thả ánh vàng hiu hắt rớt  sông. 
- Tiểu Nguyệt,   hạ  đến  mà em vẫn tuyệt tình thế ? Sao em  hiểu tình . Anh  giống Vương Nhược,   thể đợi thêm nữa, bao nhiêu năm , em   em?
Xiêu vẹo bước đến, tựa   xe, Vỹ Đình ngước  lên bầu trời xa thẳm mà than thở,   thể cứ đánh mất ân tình  như ,    thứ bóng tối đáng sợ đó  bủa vây lấy , mất cô,  như con tàu lạc bến, chẳng tìm thấy ngọn hải đăng để rẽ sóng trở về. 
Bao nhiêu năm qua, những nhung nhớ, oán hờn  biến  dần trở nên m.á.u lạnh vô tình. Bất kỳ ai, cá nhân  tổ chức, chỉ cần là động chạm đến ,     mắt thì sẽ  lãnh một kết cục bi thảm. Thế nhưng lúc cô xuất hiện,    đổi,  khoan dung và tha thứ. 
Mấy tháng , khi Trần Chí Hạo đến quỳ gối cầu xin,  cũng niệm tình bỏ qua tất cả, mở cho ông con đường sống, giúp Phi Long dần lấy  vị thế  thương trường.
Về đến nhà, lăn lộn  giường tới tận khuya mà Vỹ Đình vẫn  tài nào chợp mắt nổi. Kéo chiếc chăn ,  bước xuống,  thẳng đến tủ rượu, đưa bàn tay gầy mảnh vuốt nhẹ lên chai vang đỏ mà Lisa tặng,  vẫn   cơ hội uống cùng cô gái  yêu. Khẽ mỉm  chua chát,  chọn một chai vang khác  tiến về phía ban công. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-208-yeu-qua-hoa-ac-2.html.]
Màn đêm tĩnh lặng luôn  cho nỗi nhớ thương lên ngôi, cho cảm xúc bộc phát chẳng thể nào che dấu. Cơn gió lùa qua mái hiên, bỡn cợt  mái tóc như ai đó tinh nghịch vui đùa và khẽ thì thầm bên tai. Nghe tiếng lá bên đường xao xác mà cứ ngỡ bước chân tình nhân đang nhẹ đến gần.
Uống  hơn nửa chai, Vỹ Đình chếnh choáng trở , mò mẫm lấy điện thoại  lướt tìm  của tên trợ lý và bấm gọi, bắt  sớm ngày mai  soạn công văn để fax qua cho công ty Nhất Tâm. 
Cuộc gọi nửa đêm  bà bầu Hà Mỹ Đình cũng thức giấc theo, cô  sắc mặt chồng   mấy  liền lo lắng hỏi han.
- Công ty  chuyện gì  ?
- Liên quan đến phu nhân hụt của Thịnh Vũ , dự án Đông Dương, chủ tịch ban đầu cho đổi hàng hóa nhưng là để Lâm phó tổng ký phê duyệt. Em cũng  đó, thông  kỹ thuật mỗi hãng đều  xê dịch chút xíu, giờ sếp  yêu cầu họ  cấp hàng tương đương hoặc cao hơn thiết kế ban đầu chứ   thấp hơn.
-     mấy khu  thiện  mà, họ  nhập hàng và lắp đặt giờ   gỡ xuống mà đổi? Cũng  ai cho đổi trả  chứ?
- Vậy mới , sếp là  dìm c.h.ế.t  khác mà,  theo   cũng biến thành kẻ tội  luôn , cũng may em mang thai con trai. Thôi, ngủ tiếp  em.
Hà Mỹ Đình thở dài, đưa tay xoa nhẹ cái bụng tròn vo. Cô thấy tội cho cô gái  quá. Thật  nghĩ đến Vỹ Đình  nhẫn tâm chèn ép   từng yêu như . Từ ngày kết hôn với Tuấn Kiệt, cô theo  lên thành phố sinh sống và giao   bộ việc quản lý Thiên Hà cho đứa em trai du học mới về, bản  thì hỗ trợ nó từ xa.  dạo  nó cứ gọi điện kêu ca mãi, nằng nặc đòi cô về quản lý phụ chứ kham  nổi. 
Bản  Hà Mỹ Đình thật sự   về quê , nhưng Tuấn Kiệt bảo đợi Lưu Niệm Từ rành việc   mới xin từ chức , chứ bỏ ngang như  thật   với Vỹ Đình, dù  từ  đến nay,  đối xử với   bạc, còn tặng cả căn hộ cao cấp thế . Nghe    tình  lý nên cô cũng cố gắng chờ thêm chút nữa.