Mạc Cách Tùng mới bước  phòng  việc thì Hạ Hạ và nam nhiếp ảnh   mặt tại sảnh chính của trụ sở ngân hàng LEbank. Nữ nhân viên lễ tân nhanh nhẹn dẫn đường cho cả hai lên phòng chủ tịch. Hạ Hạ cố gắng trấn an bản  đừng quá lo lắng, cái  là do trái đất hình tròn nên mới xui khiến  thế chứ   vì cô xui xẻo.
Sau khi đưa tay gõ cửa hai tiếng  hiệu, nữ nhân viên khẽ cúi đầu chào hai    trở xuống. Hít một  thật sâu, Hạ Hạ lấy hết bình tĩnh, đẩy nhẹ cánh cửa.
Không gian sang trọng và đẳng cấp đến độ  mỹ theo phong cách tân cổ điển của căn phòng khiến Hạ Hạ  khớp hết mấy giây. Nội thất  bằng gỗ tự nhiên  chạm trổ vô cùng tinh xảo. Trên chiếc ghế da cao cấp  bàn  việc,  đàn ông cô từng hết lòng hâm mộ đang dán mắt  cô chằm chằm. Bắt gặp ánh  , Hạ Hạ vội cúi đầu.
- Chào chủ tịch Mạc,  là Du Thi Hạ, phóng viên của tòa soạn…
- Em  .
Câu  của  cắt ngang lời giới thiệu dường như quá đỗi dư thừa. Hạ Hạ khẽ gật đầu, đến   sô pha. Cô tự an ủi bản  rằng  cũng chỉ là theo trình tự công việc mà  và  thôi, chẳng  gì  lấy  quê độ cả. 
Thể theo yêu cầu từ ban đầu của Mạc Cách Tùng, nam nhiếp ảnh mau mắn chụp ảnh cho   khi Hạ Hạ thực hiện phỏng vấn. Từng là tài tử nổi tiếng và là  đại diện cho vô  thương hiệu nên Mạc Cách Tùng  quá quen với việc tạo hình  ống kính. 
Chưa đầy mấy phút thì nhiếp ảnh  chụp xong, việc còn  là Hạ Hạ phụ trách nên nam đồng nghiệp của cô nhanh chóng  trở về tòa soạn tiếp tục công việc.
Mạc Cách Tùng rảo bước tới  đối diện Hạ Hạ. Nếu như  cố kiềm nén cảm xúc,  lẽ   nhào qua mà ôm lấy cô mất . Khoảng cách   yêu đang ở thật gần  mặt nhưng  xa tầm tay với thật quá chua xót.
- Em khỏe ? 
Câu hỏi thăm của  phá tan bầu  gian yên tĩnh và khiến Hạ Hạ bất giác ngẩng đầu  lên, đối mặt với .
- Chủ tịch Mạc, …  thể bắt đầu phỏng vấn   ạ?
- Được, bắt đầu thôi. Em  thể ghi âm nếu . - Hắn    rót nước  ly  đẩy sang phía cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-236-qua-khu-dau-thuong-2.html.]
Hạ Hạ bật chiếc máy ghi âm lên và bắt đầu đặt các câu hỏi mà cô  chuẩn  từ , đa phần là xoay quanh các vấn đề về cách quản lý, điều hành, định hướng phát triển, lộ trình chuyển đổi của ngân hàng LEbank. Cứ  mỗi câu trả lời của , cô lấy bút đánh dấu  để   hỏi tới  . 
Trong mỗi cuộc phỏng vấn, càng về  sẽ  các câu hỏi bên lề liên quan đến đời tư của nhân vật,   cũng  ngoại lệ. Cho dù Hạ Hạ   hỏi thì vẫn  mở miệng mà hỏi.
- Anh  tiếc nuối khi từ bỏ sự nghiệp diễn xuất để trở thành  thừa kế của LEbank ?
- Cuộc đời vốn   gì là mãi mãi. Khi là một diễn viên,   cống hiến hết  và  khán giả đón nhận. Bây giờ  là  điều hành của LEBank,   và đang cố gắng  thành vai trò của .  nghĩ cho dù là ở vị trí nào, công việc nào, chỉ cần  thật , đem  thành quả cao và giúp đỡ  những  xung quanh thì   gì tiếc nuối cả.
- Là  điều hành của một trong những ngân hàng lớn nhất nước T, khó tránh vấp  nhiều áp lực. Vậy cách  giải tỏa áp lực công việc là gì? - Hạ Hạ tiếp tục đặt câu hỏi.
-  thường lén chạy đến chỗ  của   yêu  cuối mỗi ngày và  cô  tan ca, chỉ cần thấy cô  bình yên, phiền não trong lòng sẽ tự tan biến.
Bàn tay Hạ Hạ dừng   trang giấy. Cô ngước lên  . Trong ánh mắt của vị chủ tịch ngân hàng và nữ phóng viên đều  ngấn nước, chỉ là họ cố gắng  để giọt sầu  rơi xuống mà thôi.
- Câu hỏi cuối cùng. Anh  thể chia sẻ về dự định sắp tới của  là gì ? - Hạ Hạ cố kiềm nén cơn xúc động để nhanh chóng kết thúc cuộc phỏng vấn.
-  vẫn sẽ cố gắng cống hiến hết  cho LEbank và nếu   yêu  thể cho  một cơ hội nữa thì  sẽ tính đến chuyện xây dựng cho  một gia đình nhỏ, … cũng  còn trẻ nữa .
- Cảm ơn   nhiều về cuộc trò chuyện . Chào .
Dứt lời, Hạ Hạ nhanh chóng thu dọn  vội vã rời khỏi. Khi bóng dáng cô khuất  cánh cửa, Mạc Cách Tùng buông , ngửa đầu tựa   lưng ghế. Mi mắt  khép chặt để giọt buồn cứ thế mà rơi. 
Tình yêu đơn phương kết thúc khiến  buồn một thì mối tình song phương    sầu não gấp nhiều . Khi hai trái tim vốn hòa chung một nhịp đập   cách ngăn, cảm giác tựa hồ như  lưỡi d.a.o sắc lạnh đ.â.m  .
Duyên tình  lỡ làng còn mong gì tác hợp  nữa, cho dù  cố gắng bao nhiêu cũng trở thành vô nghĩa,  cách giữa đôi bờ chỉ  cô mới  thể lấp đầy. Thôi đành buộc lòng an phận trong giấc mộng từ ly xót xa thôi.