Nghe giọng cô như thế thì  cũng đoán  điều gì phía  cánh cửa đó, liền vụt chạy  phòng ngủ, lục tung lên, cuối cùng lấy  một cái khăn to.
-  đưa cái khăn  nhé, cô quấn      bế cô .
Nói xong,  nhanh chóng hé cửa, đem chiếc khăn ném . Thủy Nguyệt cố gắng nhích  gần chiếc khăn, chật vật quấn lên  cất tiếng gọi.
Vỹ Đình mở cửa,  cô gái đang co cụm  sàn, mái tóc búi vương vài sợi còn ướt nước nhỏ xuống chiếc cổ trắng ngần khiến  mặt mày đỏ bừng, lúng túng cúi xuống bế cô  ngoài, đặt trở  giường, lật đật kéo chăn phủ hết  cô  chạy thẳng  ban công.
Thủy Nguyệt ban đầu còn thấy  lo sợ nhưng  cái bộ dạng  của Vỹ Đình thì chẳng nhịn  , trông mặt mũi cũng dày dặn sương gió thế mà  là một tên nhát gái.
Phía ngoài ban công, Vỹ Đình cũng đang tự  bản , liếc  cô gái hậu đậu  như khúc gỗ trong  thì càng buồn  hơn. Hồi lâu,  cố gắng lấy  vẻ nghiêm chỉnh   trở , ngập ngừng đề nghị.
- …  ở   ? Cô như thế  khiến   yên tâm.
- Trong tủ còn một cái chăn và một cái gối,  lấy  xuống phòng khách nhé.
- Được. – Anh đáp gọn và tới chiếc tủ gỗ lục tìm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-24-ke-lanh-nguoi-am-2.html.]
Ngả lưng xuống sô pha ,  bấm  gọi cho Quế Lệ Na, báo tin tối nay   về để bà khỏi lo lắng, đoạn, đưa mắt  về phía cầu thang, bất giác  khẽ mỉm .
Đêm mùa đông lạnh giá nhưng Vỹ Đình   lòng ấm áp vô cùng,  lẽ là vì  đang  ở gần bên cô, bởi trái tim nếu mang cô đơn thì còn lạnh lùng hơn gấp bội. Khoảng thời gian , đêm nào  cũng   nhà cô trông lên cho đến khi ánh điện vụt tắt mới  về.
Thân phận của Văn Phong,   chôn vùi mãi mãi, nếu như cô  yêu Văn Phong thì cứ để  trôi  lãng quên,  sẽ dùng  phận mới  để chinh phục  trái tim .
Khi Vỹ Đình chìm  giấc ngủ thì chiếc phi cơ chở theo Kiến Quốc cũng  đáp xuống sân bay nước Y. Hắn kéo chiếc vali lẹt quẹt tiến , tự nhủ chuyến  về sẽ tuyển trợ lý riêng, để những khi  xa còn   xách hộ đồ. Lúc  Vỹ Đình cũng bảo thế nhưng  một mực   cần. Cách  mấy năm mà giờ đến kéo vali thôi cũng thấy nhọc,  nghĩ chắc bản  già cả .
Steven cùng hai cô gái tóc vàng cũng  bước đến, niềm nở bắt tay chào hỏi, một cô nhanh chóng đón lấy chiếc vali  tay Kiến Quốc. Bây giờ thì   đổi ý , nghĩ chẳng cần tuyển trợ lý nữa, phía đối tác nào cũng chu đáo thế  thì cần trợ lý  gì chứ.
Bọn họ đưa  tới một nhà hàng sang trọng dùng bữa,   máy bay mấy tiếng  mệt đứ đừ nên ăn chẳng  nhiều, uống cũng chẳng  uống. Lúc    thích những bữa tiệc thế ,  nhiều cô gái nóng bỏng vây quanh nhưng giờ    nữa.
Ăn xong, Kiến Quốc ngỏ ý  về khách sạn nghỉ ngơi chứ    tiếp. Bầu trời nước Y cũng phủ đầy một màn mưa tuyết. Nhìn  ô cửa kính, mắt  mơ màng,  đầu tiên  xa mà   cảm giác mong mau chóng   thế .
Gương mặt cô gái dễ thương vận chiếc áo bông ấm áp cứ quanh quẩn trong đầu mãi  thôi. Ngày mai là giáng sinh , nếu như   đến đây thì  nhất định sẽ ngỏ ý mời con gấu bông   chơi.
- Nguyệt nhi, giáng sinh vui vẻ em nhé.