bảy giờ sáng, Diệp Trân   mặt  cửa nhà Thủy Nguyệt. Tối hôm qua, Vỹ Đình nhắn địa chỉ và dặn cô đến sớm, còn bảo mua hai phần thức ăn mang tới. Con xe yêu quý đang  bảo dưỡng thành thử cô   xe buýt mấy chặng. 
Nhác thấy vị chủ tịch đầu bù tóc rối, áo quần nhăn nhúm xuất hiện mà Diệp Trân cứ ngỡ mắt   vấn đề. Theo   trong và lên  lầu, cô càng tá hỏa hơn khi cánh cửa phòng đột nhiên hé mở và Thủy Nguyệt tập tễnh bước .
- Cô tự mặc đồ  ? - Vỹ Đình lên tiếng hỏi.
- Được mà, chỉ là  lâu một chút. Chị Diệp Trân cũng tới ạ? – Thủy Nguyệt ngại ngùng đáp lời và cúi đầu chào cô trợ lý phó tổng.
- À, là  sợ cô cử động   nên nhờ cô  đến giúp, đồng nghiệp cả. - Mặt Vỹ Đình bỗng chốc đỏ bừng.
- Anh Vương nhờ nhưng   ngờ  là cô. 
Diệp Trân     sang  Vỹ Đình, cô thấy tội Vương Nhược quá , thế  gọi là  phỗng tay  còn gì. Trông bộ dạng Thủy Nguyệt, cô đoán rằng tên chủ tịch cao quý hẳn là nhịn đói lâu năm nên mới khiến con gái   thành  nông nỗi.
- Hai  cứ   , lát nữa  sẽ gọi Vương phó tổng xin nghỉ ít hôm. – Thủy Nguyệt khẽ tiếp lời.
- Cũng  cả tuần đấy. - Vỹ Đình thở dài, lộ vẻ lo lắng.
-  để thức ăn đây nhé. - Diệp Trân    đặt chiếc túi lên bàn.
- Cô chỉ  một chiếc chìa khóa cửa ? - Anh  hỏi.
- Không,   hai cái.
- Vậy để  khóa cổng giúp, cô  cần  , chiều  sẽ  đến.
Vỹ Đình  xong thì bước   nhanh, Diệp Trân cũng vội vã theo , cùng  chui  ô tô. Xe bon bon chạy, qua gương chiếu hậu, thấy Diệp Trân   chăm chú,  liền nhếch miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-25-phu-nhan-tuong-lai-1.html.]
- Có chuyện gì?
- Không  gì,  chỉ thắc mắc  chăng Thịnh Vũ sắp  tân phu nhân? – Diệp Trân khoang tay, hỏi dò.
- Phải.
- Phải ? Chủ tịch Vương,  quen cô  từ khi nào ? – Cô gấp gáp hỏi dồn, cơ hồ  nhảy dựng lên.
- Mới đây thôi, nhưng   xác định .
Diệp Trân chẳng thể  thêm gì, xem  Vương Nhược hết cơ hội thật , cô thấy đắng lòng  cho sếp. 
Đến công ty, Vỹ Đình thả Diệp Trân xuống  cổng  lái xe chạy thẳng. Cách đó một đoạn, Lộ Tinh Văn  chứng kiến tất cả, vốn  cũng đang định quẹo  nhưng vì   gọi điện thoại nên  dừng  . 
Đã từ  lâu,  đem lòng quý mến đàn chị nhưng cô thì luôn xem  như một thằng nhóc miệng còn hôi sữa. Hai  gặp  khi Lộ Tinh Văn còn theo học tại Học viện, lúc đó Diệp Trân  là đồng nghiệp của Vương Nhược,   trai cùng cha khác  với . 
Ngay buổi đầu  thấy cô nghiêm trang trong bộ đồng phục công ty, mái tóc búi cao, gương mặt thanh thoát theo   về nhà để nhờ chỉ cách  hồ sơ đấu thầu thì   như kẻ mất hồn.
Mối quan hệ giữa Lộ Tinh Văn, Vương Nhược và Vỹ Đình cũng vô cùng  quyến. Tên khai sinh của  là Vương Văn. Ba của  và Vương Nhược, Vương Nghĩa Thành chính là  trai của ba Vỹ Đình, Vương Nghĩa Nhân. Năm xưa, ông nội  giao  bộ Thịnh Thế cho ba Vỹ Đình quản lý, ba   phục nên bỏ nhà .
Khi Vương Nhược lên bốn tuổi thì   qua đời. Hoàn cảnh khó khăn nhưng Vương Nghĩa Thành nhất quyết  về cầu cạnh, ông gởi  cho bà ngoại chăm sóc  tìm đường  nước ngoài mưu sinh. Ở đó, ông gặp và kết hôn với con gái một chủ trang trại lớn, chính là  Lộ Tinh Văn và sinh  . 
Tuy ba     đưa Vương Nhược sang sống cùng nhưng   đồng ý, cứ thế lớn lên bên bà ngoại, Vương Nghĩa Thành vẫn thường xuyên gởi tiền về chu cấp. Năm    nghiệp cấp hai, ba  đưa  về để sống cùng Vương Nhược cho  tình cảm, vì chỉ  hai  em mà xa mặt thì sợ cách lòng.
Ban đầu, lúc  trường, Vương Nhược nộp đơn   việc cho một tập đoàn lớn. Khi Vỹ Đình   tiếp quản công ty  tìm đến với mong  Vương Nhược cùng   về chấn hưng gia nghiệp. 
Tuy từng  ấn tượng   về bên nội nhưng thấy   em chú bác trở về từ tay tử thần nên Vương Nhược  bỏ qua tất cả mà đồng ý, Diệp Trân cũng theo  từ đó. 
Vương Nghĩa Thành  khi  chuyện của đứa cháu trai thì thôi cũng buông bỏ,  thù hận gì nữa, ông mặc kệ cho hai  em Vương Nhược, Vương Văn nối gót  tiến  Thịnh Vũ.