- Anh  tất cả , Tiểu Nguyệt, em vì nghĩ cho  nên mới rời xa . Em lo  nghĩ sai về  nên  chịu đựng một  mà   . Em    gì cả. Là tại  yếu kém, hại em  hy sinh tình cảm của chúng .
-  em  khiến  suýt mất mạng, em…
Lời cô  thốt lên trọn câu  gián đoạn vì nụ hôn của . Nụ hôn ngọt ngào như trái chín mùa hè,  sâu và ngan ngát mùi hương  thuộc  đôi chút lạ lẫm mà cô  kịp nhớ tên. Qua một lúc,  mới rời khỏi môi cô, áp sát trán   trán cô. Giọng  trầm khàn xen lẫn tiếng mưa mau.
- Tiểu Nguyệt ngốc,  khổ   đủ, còn  khổ cả . Nếu em thấy   thì yêu  nhiều thêm chút nữa, ở  bên  và bù đắp cho . 
- Em hứa. – Cô gật đầu lia lịa.
- Mình về nhà thôi,  lạnh quá.
- A, em quên mất. Nhanh  .
Thủy Nguyệt hối hả kéo Vỹ Đình chạy về phía chiếc xe. Anh mỉm  hạnh phúc  tay  đan trong tay cô. Tuy ban nãy chứng kiến vị hôn thê ướt như chuột lột thì   giận Hàn Thư Thư vì   truyền đạt đúng lời  dặn nhưng bây giờ   thầm cám ơn nữ giám đốc. 
Chợt nhớ lúc  cũng nhờ   lệch mà Vương Nhược và Như Ý mới nhanh chóng nên đôi, thầm nghĩ  lẽ  nghiệp quật  trượt phát nào chính là đây.
Vốn  thấy Thủy Nguyệt đang giận nên gọi điện nhờ Hàn Thư Thư chuyển lời bảo cô tan  cứ ở công ty đợi    đón vì   đưa La Hải An về nhà bạn cô . Nào ngờ Hàn Thư Thư cắt khúc đầu khúc đuôi và chỉ  khúc giữa.
Hôm qua tiểu thư nhà họ La xem  đoạn video  chở Thủy Nguyệt lạng lách đánh võng  đường. Thế là sáng nay, cô  hỏi thăm địa chỉ và phi thẳng xuống, mướn khách sạn đối diện công ty Hàn Thư, xong, cho tài xế về  thành phố  buổi trưa nằng nặc bắt  dẫn  dùng cơm. 
Tuy La Hải An  từng thổ lộ nhưng Vỹ Đình hiểu rõ tình cảm của cô. Không  em gái  bạn mãi nuôi hy vọng nên  quyết định gặp mặt và  rõ lòng  với cô, rằng trong tim  chỉ ấp ôm một ảnh hình duy nhất. Đến chiều thì cô gọi điện nhờ  chở tới nhà  bạn  để qua đêm và chờ tài xế sáng mai xuống đón.
Vừa tới nhà, Thủy Nguyệt hối thúc Vỹ Đình mau về tắm và  đồ vì sợ nước mưa ngấm lạnh sẽ   đau nhức. Thế ,  khi cô từ phòng tắm chui   thấy  chuyển hết chăn màn, vali sang nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-254-trut-can-noi-long-2.html.]
- Anh tắm nhanh ? – Cô ngạc nhiên lên tiếng.
- Em  tắm mà  khóa cửa khóa cổng, lỡ  lạ  thì  đây? Nào,  đây để  giúp em sấy tóc. - Vỹ Đình cầm chiếc máy sấy  tay chờ đợi.
Cô khẽ gật đầu, ngoan ngoãn đến  cạnh , cảm nhận sự dịu dàng từ những ngón tay thon dài luồn  mân mê làn tóc rối. Mọi khi về đến nơi thì cô đều khóa cửa cẩn thận nhưng tại ban nãy cảm xúc hỗn độn quá nên mới quên mất.
- Vỹ Đình, em cứ tưởng  bỏ em mà  .
- Không . Lúc xuống đây   hạ quyết tâm sẽ mang em theo cùng. Anh  thể nào mà  về tay trắng . Còn Hải An,    rõ với cô  .
- Sao    với em mà cứ nhắn gởi qua  khác để em hiểu lầm chứ?
- Tại em hầm hét  dữ quá nên   dám . Mà em mua đất khi nào ?
- Em mua cách đây mấy năm , hồi đó rẻ lắm. 
- Anh   đất ở đây sốt lên nhiều, giờ đắt lắm đúng ? 
- Không, đất gần sân bay mới đắt, đất  gần sân banh nên cũng bình thường.
Vỹ Đình bật  vùi đầu  tóc  yêu. Cuối cùng, cô  trở  là cô gái mà  từng  và hết lòng yêu thương, kiểu  chuyện của cô   chút hao hao Lâm Kiến Quốc, cứ hài hài, ngộ ngộ. Hương thơm từ mái tóc tình nhân  trái tim  bồi hồi, xao xuyến.
Bàn tay  dịu dàng nắm lấy hai vai cô, xoay đối diện với . Có ai ngờ đôi mắt long lanh, tĩnh lặng như mặt nước hồ mùa thu   khiến  lao đao hơn nửa đời . 
- A. Phải nấu cơm chứ, em đói quá. – Cô vội vàng đẩy   và bật  dậy.
Vỹ Đình tiếc nuối bóp trán mấy cái  thất thểu theo Thủy Nguyệt xuống  bếp. Chẳng cần cô bảo,  tự lục tủ lạnh lấy rau  nhặt,  nhặt  ấm ức  cô. Người phụ nữ  luôn  cách khiến  hụt hẫng.