Rời vòng ,  dắt cô đến các gian hàng trò chơi khác và trổ tài gắp thú. Con thú nhồi bông bám lắc lẻo  cần, cứ gần tới nơi thì rớt xuống. Cô càng cổ vũ nhiệt tình thì   càng  tập trung , cứ rớt tới rớt lui.
Mấy đứa trẻ con chờ  chơi xong để tới lượt  mà dài cả cổ, ba  chúng cũng sốt ruột  kém. Thủy Nguyệt thấy thế liền hối  . Cuối cùng cũng chẳng gắp  con nào,   luôn gian hàng bán thú, mua hẳn một con gấu bông to tướng tặng cho cô.
Xe  đến cổng, Kiến Quốc nhanh chóng xuống mở cửa   ôm con gấu bông , Thủy Nguyệt đón lấy, nở nụ   tươi.
- Cảm ơn , Lâm phó tổng, hôm nay    vui.
- Cứ thế phát huy nhé, qua đến hôm  thì chuyện hôm qua  thành quá khứ,  thật    thấy em  nữa. – Hắn nháy mắt, dịu giọng, đổi luôn cách xưng hô.
- Chỉ  đó thôi. – Cô ngại ngùng cúi đầu.
- Sau  gọi tên  , đừng  Lâm phó tổng  nọ nữa, cũng đừng xưng ,  khách sáo quá, chúng  là bạn mà. – Mặt   nhăn .
- Em  , cám ơn , Kiến Quốc. – Cô khẽ gật gật, đồng ý đáp. 
- Phải thế chứ. Em  , ngủ ngon.
Hắn  hài lòng và  trở  ghế lái, nhấn một ga. Đợi chiếc xe khuất hẳn, Thủy Nguyệt mới đưa tay định lục tìm chìa khóa nhưng nhác thấy cổng  mở từ bao giờ, chỉ khép hờ. Cô thở dài, nghĩ bản   tới ba mươi mà lẫn ,    quên khóa cửa,  ngày trộm nó  khoắng sạch đến nồi nấu cơm cũng chẳng còn cho xem.
Vừa đặt con gấu xuống thềm, quanh  khóa cổng thì bỗng Thủy Nguyệt  một cánh tay lôi , động tác nhanh đến nỗi cô chẳng kịp phản ứng gì,  ảnh  đàn ông cao lớn phút chốc chắn ngang  mặt, hai tay giữ chặt lấy cô, áp sát  tường.
Thủy Nguyệt  kịp hoàng hồn thì gương mặt  đàn ông  áp sát,  thở mang theo mùi thơm của rượu vang đỏ Pinot Noir phả lên mặt  cô lắp bắp.
- Anh…  Vương,  đang  gì ? Sao    nhà ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-34-ung-cu-vien-sang-gia-2.html.]
- Em định hẹn hò với Lâm Kiến Quốc ? – Vỹ Đình chau mày hỏi.
- . - Thủy Nguyệt buột miệng đáp, cô  thấy trong đôi mắt  rõ mồn một những tơ m.á.u đỏ.
- Rốt cuộc   điểm nào  bằng  ?
- Người  là Lâm phó tổng,  còn     , chỉ là một trợ lý.
- Em chọn  đàn ông cho  theo gia thế và cấp bậc ?
- Phải.
- Được thôi. Anh sẽ là ứng cử viên sáng giá đấy,  nên, em đừng vội quyết định.
Vỹ Đình từ từ buông tay  khỏi cô, nhếch miệng  nhạt   lưng cất bước, thẳng  khỏi cổng và chui tọt  xe, chạy mất hút.
Chiếc ô tô  rời  từ lâu mà Thủy Nguyệt vẫn  lấy  bình tĩnh,   dựa cả  vách tường, trái tim lúc  đang nhảy nhót  ngừng,  thở dần trở nên mệt nhọc. 
Cô   bản  biến thành kẻ thứ ba, chen chân  mối quan hệ của Như Ý,   gánh lấy phiền phức về . Bây giờ cô chỉ mong từng ngày bình yên trôi qua mà thôi. 
Tuy buổi đầu đối với , Thủy Nguyệt cũng  những rung cảm nhất thời vì thấy  đôi nét  quen giống Văn Phong, nhưng cô  đó     tình yêu.
Đem con gấu  trong và đặt lên giường xong, cô  thở dài, tự nhiên thấy lo cho  phận  quá , thầm nghĩ nếu như cứ bám theo Kiến Quốc ắt sẽ an , dẫu   cũng là phó tổng giám đốc, Vỹ Đình giàu  thế nào chẳng  nhưng cũng  vuốt mặt nể mũi chứ,  của cấp  hẳn  né thôi.
Thủy Nguyệt tự trấn an  như thế  vội chạy xuống bếp, mở tủ lạnh, lấy nước suối uống cho bình tĩnh . Thấy trái táo đêm giáng sinh hôm nào vẫn còn y nguyên, cô đưa tay lấy nó , nghĩ ngợi một hồi  quẳng luôn  sọt rác.