Sáng sớm,  đặt chân  phòng  việc thì đập  mắt Thủy Nguyệt  là một bó hồng to tướng. Xem  Kiến Quốc  giữ lời,  vác hoa tới đây. Cô  sang cô gái nhỏ nhắn đang chăm chú gõ tay  bàn phím, khẽ mỉm , hỏi.
- Hạ Hạ, em  thấy ai đem hoa tới ?
- Là một     trai, cũng ngang ngửa với Lâm phó tổng, chị Thủy Nguyệt , em ngưỡng mộ chị quá  thôi.
Nghe Hạ Hạ , đôi mắt Thủy Nguyệt liền nheo ngay , cảm giác bất an len lỏi khắp . Cô với tay lấy tấm thiệp mở , thấy bên trong đề tên Vương Vỹ Đình.
- Hạ Hạ, em   Vương Vỹ Đình ? – Thủy Nguyệt  dò hỏi cô gái.
- Chị đang hỏi chủ tịch Vương ?
- Không ,   là trợ lý, chị cũng   là trợ lý cho ai.
- Em   bao giờ, chị lên tầng tám hỏi thăm thử xem. 
Vì  cô nàng đồng nghiệp chỉ điểm nên Thủy Nguyệt tức tốc ôm lấy bó hoa,  thẳng một mạch lên tầng tám, cô     day dưa thế , thầm nghĩ  quyết liệt lên thì   mới từ bỏ .
Khi cánh cửa thang máy tầng tám hé mở,   cô chạm mặt Tuấn Kiệt. Tuấn Kiệt trông thấy bó hoa thì   chuyện chẳng lành . Số là mới sáng sớm, Vỹ Đình bảo  đặt cho  một bó hồng thật , và bây giờ nó đang   tay cô gái.
- Trợ lý Trương, may quá,  gặp  ,    trợ lý Vương Vỹ Đình  việc ở  ?
- Trợ lý ? - Mặt Tuấn Kiệt thộn ,  còn tưởng sếp  công khai  phận  mới theo đuổi   chứ.
- Vâng, là  hôm   cùng  đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-35-chu-tich-la-cay-si-1.html.]
- À, cô  thẳng nhé, bên trái, phòng cuối đấy,   đang ở trong đó.
- Vâng, cám ơn .
Thủy Nguyệt theo hướng tay  chỉ, lăm lăm bước nhanh đến. Ngước  tấm bảng phía  đề chữ tổng giám đốc Vương Vỹ Đình, chân cô liền chững . Đang tần ngần thì cánh cửa đột nhiên hé mở và Vỹ Đình xuất hiện, thấy cô ôm bó hoa,  thoáng  ngạc nhiên.
Lúc , Thủy Nguyệt như lờ mờ đoán  điều gì đó, đôi mắt cô cứ hết  lên  tấm bảng    xuống  đàn ông, cô bắt đầu xâu chuỗi , xem nào, chủ tịch của Thịnh Vũ thì kiêm luôn cả tổng giám đốc, mà chủ tịch tên là Vương Vỹ Đình, trợ lý Trương là trợ lý của chủ tịch,  thì  đang   mặt đây là ai nhỉ. 
- Em tìm ? - Vỹ Đình  cô bằng ánh mắt  thể dịu dàng hơn.
- Chào chủ tịch Vương, em đến thăm  đây… - Lộ Tinh Văn lúc  chẳng  từ  xuất hiện, mặt mày hớn hở tiến đến gần đôi nam nữ.
- Chủ… chủ tịch ? - Thủy Nguyệt lắp bắp hỏi.
- Phải,   là chủ tịch của chúng  đấy. Ồ, biên tập Đỗ cũng can đảm quá nhỉ? Cô mang hoa đến tỏ tình với chủ tịch ?
Hắn  dứt lời thì Thủy Nguyệt thảy luôn bó hoa về phía Vỹ Đình,  cũng theo phản xạ đón lấy. Tiếp đó, cô vội vàng  lưng, ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh về phía thang máy. Bất ngờ  hành động của cô,  tiện tay ném luôn bó hoa cho Lộ Tinh Văn  hối hả đuổi theo.
Lộ Tinh Văn  trơ như trời trồng, mắt  mở to hệt đèn ô tô, chẳng hiểu xảy  chuyện gì. Vốn  định đến xin Vỹ Đình bảo Vương Nhược cho  về nhà sớm một chút vì dẫu   cũng sắp  mắt công chúng . 
Thế nhưng  thấy bản   chứng kiến cảnh gì , chị dâu tương lai bạo gan  tỏ tình với chủ tịch,  vì   phát hiện mà bỏ chạy, còn Vỹ Đình vì   đuổi theo thì  cũng chẳng hiểu nữa.
Thủy Nguyệt đưa tay vội vã nhấn nút buồng thang máy đang nhảy  từ tầng hai lên. Quay đầu  thấy Vỹ Đình đuổi gần tới nơi, cô luống cuống chẳng    liền cởi luôn giày cao gót, chân trần chạy về phía cầu thang bộ.
- Em  ,   giải thích .
Anh càng gọi, cô chạy càng nhanh, đến tầng sáu thì hết chạy nổi, thở  cả đằng tai, cũng may thang máy lúc   hé cửa, thế là cô nhanh chóng chui tọt , các nhân viên  sẵn trong đó  cô với ánh mắt ngạc nhiên.