Trong khi  khí ở phòng biên tập xôm tụ như thế thì trong phòng phó tổng  khá yên ắng. 
Tần Vy An  bộ dạng Kiến Quốc như kẻ lạc hồn thì cũng đoán già đoán non  một phần tâm tư của . Trước giờ cô   là kẻ hài hước  đôi phần tưng tửng, giờ  trầm mặc thế  đ.â.m   thuận mắt chút nào.
- Ban nãy  thấy cô gái   phòng chủ tịch.
Tần Vy An bất chợt cất tiếng  khiến bàn tay Kiến Quốc khựng   trang giấy,  ngước mắt  cô. 
- Rồi ?
- Lúc   đưa tài liệu, thấy cô  trở  với tâm trạng   lắm. – Cô nhỏ giọng.
- Cô bảo phòng kỹ thuật chỉnh  thiết kế những phần  theo ý sở xây dựng tỉnh C nhé. - Kiến Quốc đẩy tập hồ sơ đến tay Tần Vy An.
- Yes, Sir.
- Nói tiếng  .
- Vâng, thưa ngài.
Kim đồng hồ cứ thế vần xoay, hối thúc Tần Vy An và các nhân viên càng thêm tất bật, trong đó  Thủy Nguyệt. Khi liếc thấy gần năm giờ chiều, cô liền thu dọn tài liệu, mon men xuống văn phòng công đoàn nhờ giúp đỡ. 
Cũng may cho nữ biên tập, trưởng phòng Lưu Niệm Từ là một cô gái  hâm mộ Mạc Cách Tùng,    thông tin Thủy Nguyệt là em họ xa lắc xa lơ của thần tượng nên đồng ý hỗ trợ ngay, đổi ,  khi chuyến du lịch kết thúc, cô   Thủy Nguyệt sắp xếp cho  một bữa dùng cơm với Mạc đại thần.
Đã   đường cùng  thành thử Thủy Nguyệt cứ hứa hẹn cho xong, cô hối hận vì hôm    những lời  nên  với  họ hờ, nhưng so với Vỹ Đình thì Mạc Cách Tùng chẳng đáng sợ là bao, thầm nghĩ hôm nào sẽ tìm cách tiếp cận   mặt dày năn nỉ  .
Từ phòng công đoàn trở , Thủy Nguyệt cất bước đến thẳng điểm bắt xe buýt và  chờ. Làn tóc mây phất phơ khi gió khẽ thoáng qua càng khiến dáng hình cô thêm uyển chuyển. 
Bến xe hôm nay cũng chỉ  cô đợi, hướng  của cô  trùng với các nhân viên khác, còn nữa là họ tự  xe riêng, nhân viên của Thịnh Vũ ít  ai quá nghèo.
Đang nhàn nhã đếm xe thì chiếc ô tô màu đỏ bỗng  tấp nhanh  lề khiến Thủy Nguyệt giật  đánh thót. Khi kính hạ xuống,  đàn ông bên trong liền thò đầu , nháy mắt  cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-52-nhiem-vu-kho-2.html.]
- Nguyệt nhi,  dạo một vòng thành phố  em?
- Kiến Quốc. – Cô ngạc nhiên lên tiếng.
- Lên xe thôi.
- Được.
Tâm trạng hôm nay của Thủy Nguyệt vốn  mấy , nên khi  Kiến Quốc ngỏ lời liền đồng ý luôn, cô mau mắn vươn tay mở cửa  .
Hắn đưa cô đến vùng ven thành phố  cùng  dạo bộ. Trong cái nắng loang vàng vọt của buổi chiều tà, làn khói trắng từ dãy nhà bên  thoảng bay lãng đãng  sông.
Thủy Nguyệt thơ thẩn bước dọc triền bờ, với tay hái những bông hoa đuôi chồn sắc tím. Kiến Quốc mê mẩn hướng ống kính về phía cô, nét  dịu dàng của cô gái và nét mộc mạc của cảnh vật xung quanh khiến lòng  lay động mạnh.
- Nguyệt nhi, hình như  thật sự thích em ,     đây?
Kiến Quốc chỉ  cho bản   thôi. Gió chiều man mác như ru buồn thêm cõi hồn  lữ khách. Hắn trân trọng tình bạn với Vỹ Đình, cũng cảm thương quá khứ đau khổ tàn tâm của . 
Thế nên, tuy    tiếng yêu thương ngay lúc  nhưng  cố kiềm nén, nhủ lòng đợi một thời gian nữa, nếu xác định giữa bạn  và cô gái  thích  tồn tại thứ tình cảm đó, hoặc giả là chỉ từ một phía thì  sẽ nắm lấy cơ hội.
Cách đó khá xa, đoàn phim do Lục Ngạn chỉ đạo đang gấp rút  thành cảnh  cuối. Giây phút ánh nắng hoàng hôn tắt liệm thì tiếng hô cắt của  cũng vang lên, khép  một ngày  phim vất vả. Hắn tiến đến, hồ hởi bắt tay Mạc Cách Tùng.
- Mạc đại thần, cám ơn , buổi chiều vui nhé. 
- Dấu ấn cuối cùng mà,    thật  chứ. – Mạc Cách Tùng mỉm .
- Sau    đạo diễn phim   nữa ,  thật sự buồn đấy.
- Cậu cứ  quá lên.
Hắn nhanh chóng vẫy chào,  bộ đồ cổ trang   xe về nhà. Chạy  một đoạn thì màn hình điện thoại phát sáng, đó là tin nhắn của  trong công ty tiết lộ thông tin về kịch bản cho sự kiện cuối năm của Thịnh Vũ, rằng bên  sẽ sắp xếp cho  và Như Ý cùng xuất hiện  thảm đỏ. 
Đôi môi nam thần khẽ nở một nụ  chua chát, lòng   rõ  con gái cao ngạo  thật tâm chẳng  sóng đôi .