Cô cởi áo khoác trả  cho   mở cổng bước . Chiếc xe nhanh chóng chạy vụt . Màn đêm tĩnh lặng bủa vây, ngước  về phía gác chuông của ngôi giáo đường phía xa, cô chấp tay cầu nguyện cho  đừng xảy  chuyện gì. 
Bao nhiêu năm , đây là  đầu tiên cô  thảm vì lo lắng cho một  đàn ông khác ngoài Văn Phong,  lẽ cô cũng chẳng nhận .
Cùng lúc , ở  cổng trung tâm hội nghị, Vương Nhược đang tiễn khách thì nhận  cuộc gọi của Kiến Quốc,  vội vàng giao  nhiệm vụ cho Diệp Trân  tức tốc lái xe đến bệnh viện thành phố. Diệp Trân ù ù cạc cạc, chẳng  sếp  xảy  việc gì mà gấp chạy đến rớt cả giầy nhưng vẫn    .
Nghe loáng thoáng cuộc  chuyện điện thoại của Vương Nhược và Kiến Quốc, Như Ý cũng hối hả chạy  bãi đỗ xe.
- Chị Chu Hồng, đưa em đến bệnh viện thành phố, nhanh lên.
- Sao  đến bệnh viện, em  đau ở  ? – Chu Hồng ngạc nhiên.
- Không ,  nhanh  mà. 
Chu Hồng  cô hối thì cũng mau mau quanh xe , nhằm hướng bệnh viện mà chạy, chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì cả.
- Nhanh lên chị ơi. - Giọng Như Ý gấp gáp.
- Chị đang cố đây,  đảm bảo an  chứ em.
Trong khi Như Ý chắp tay khẩn nguyện cho Vỹ Đình bình an thì  cửa phòng cấp cứu, Kiến Quốc sốt ruột  qua  , còn Tuấn Kiệt  một chỗ, tay  cấu c.h.ặ.t đ.ầ.u gối. Vương Nhược gởi xe xong liền hớt hải chạy .
- Thế nào ?
- Vẫn  , Tần Vy An cũng đang trong đó. - Kiến Quốc đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-60-mot-phen-hoang-loan-2.html.]
Chu Hồng  đỗ xe thì Như Ý  vội vàng nhảy xuống, nhanh chóng chạy . Nhác thấy ba  đàn ông đang chằm hăm  cửa phòng, cô lo lắng  gần.
- Anh  thế nào  ạ? Có   ạ?
- Bác sĩ   nên chúng  cũng   nữa. - Kiến Quốc đại diện trả lời.
Kiến Quốc  từng gặp Như Ý nhiều  tại nước A, nhưng cô thì   . Khi  đang theo học cao học ngành nhiếp ảnh tại đây thì Lâm Kiến Hào và Trần Tư Dung vẫn đều đặn qua thăm hàng năm. 
Trong một   kiểm tra sức khỏe tổng quát, Lâm Kiến Hào  vô tình gặp  Quế Lệ Na lúc  đang đưa Vỹ Đình đến bệnh viện theo lời giáo sư Andrew. Biết   cảnh của  bạn học cũ, ông  ngỏ lời giúp đỡ tài chính để vực dậy Thịnh Thế và chi trả các khoản phí điều trị cho con trai bà.
Khi sức khỏe Vỹ Đình tạm  định, Quế Lệ Na  về điều hành công ty thì Lâm Kiến Hào gọi điện bảo Kiến Quốc  mặt ông đến thăm con trai của  bạn học đang điều trị tại bệnh viện. Hắn  lời nên thường xuyên lui tới, từ đó  thiết với Vỹ Đình và quen  Tần Vy An.
Buổi tối, Vỹ Đình  cho Như Ý  phòng  bao giờ, mà Kiến Quốc vì bận  học nên cũng chỉ đêm đến mới ghé thăm. Hắn vẫn luôn thấy cô  ở hàng ghế đá trong khuôn viên bệnh viện đến khuya lắc mới rời .
Lát , Tần Vy An trở , Như Ý nước mắt giọt ngắn giọt dài, cùng   ùa đến hỏi thăm tới tấp.
- Anh   rạn xương sườn, phổi cũng  chấn thương, đang cho thở ô xy, cũng may là  quá nghiêm trọng. Bệnh nhân cần nghỉ ngơi nên tạm thời đừng ai   phiền,  sẽ túc trực cạnh   - Tần Vy An .
- Tên Trần Dư Quang c.h.ế.t tiệt, để xem    xử . - Kiến Quốc bực bội lên tiếng. 
Chờ đến mười một giờ khuya, Vương Nhược gọi điện cho Quế Lệ Na,  rằng Vỹ Đình say quá  ngủ  nhà  để bà khỏi lo lắng. Anh bàn bạc với  , ngày mai đợi Vỹ Đình tỉnh   gọi điện  dối là  công tác đột xuất một tuần là , bảo Tuấn Kiệt đến nhà lấy quần áo là xong, nhiêu đó thời gian chắc cũng đủ bình phục.
Giao Vỹ Đình  cho Tần Vy An chăm sóc,    lượt  về. Kiến Quốc lấy điện thoại nhắn cho Thủy Nguyệt báo tin bình an. Ra đến cửa chính,  ngước  bầu trời đêm, thở dài. 
- Cậu  yêu em thật , còn em thì  hả Nguyệt nhi? Em  vì   đỡ một gậy giúp em  còn vì điều gì khác?