Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trời  hửng sáng, Vỹ Đình  tỉnh giấc. Đưa tay tháo chụp ô xy ,  cố gắng gượng  dậy. Tần Vy An bước , trông thấy liền lên giọng giáo huấn.
- Anh   bản  là hàng dễ vỡ ?   cần dán giấy cảnh báo lên    nhỉ?
- Chắc là  cần. - Vỹ Đình đáp.
- Chúc mừng    thể buông tay quá khứ. Cứ ở  đây theo dõi thêm mấy ngày nữa nhé. Lát nữa trợ lý của   thì  sẽ .
- Ừ.
Anh khẽ gật đầu, vốn dĩ   từng buông tay quá khứ,  chính xác là chẳng  buông, buông chẳng . Cái cảm giác những gì vốn thuộc về  từ nhỏ đến lớn nay đột nhiên mất  khiến   cam tâm.
Theo kịch bản của Vương Nhược, Vỹ Đình nhấn điện  gọi cho Quế Lệ Na báo tin   việc  công tác đột xuất  tỉnh và cho Tuấn Kiệt chạy đến nhà lấy mấy bộ quần áo đem .
Hà Mỹ Đình  Tuấn Kiệt giải thích chuyện gấp gáp rời  hôm qua thì ngay buổi sáng, cô  đến bệnh viện thăm Vỹ Đình  khi lên đường trở  tỉnh C. Qua mấy phút trò chuyện cùng vị chủ tịch thì cô xin phép  về vì sợ   mệt. 
- Hôm nào cô  lên thành phố thì gọi cho  nhé, cùng  uống cà phê. – Tuấn Kiệt ngậm ngùi tiếc nuối khi tiễn Hà Mỹ Đình  xe.
- Được,  cũng thường lên đây mà, lúc đó sẽ  phiền . – Cô  vui vẻ.
Hắn  ngơ ngẩn  theo chiếc xe xa dần  khuất hẳn, càng ngày  thấy cô càng trẻ trung và xinh  hơn buổi đầu gặp gỡ  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-61-dua-nhau-di-tham-benh-1.html.]
Tuy đầu tàu  biến nhưng các công việc ở Thịnh Vũ vẫn tiến triển bình thường, nhân viên chẳng ai  chuyện chủ tịch của    hùng cứu mỹ nhân   nhập viện cả.
Thủy Nguyệt  Vỹ Đình   gì đáng ngại nên cũng yên tâm trong lòng. Bữa trưa, Kiến Quốc vẫn xuống ăn cơm cùng cô như thường lệ. Hắn  nhai  liếc mắt quan sát.
- Em    thăm   ? Anh đưa em .
- Không  ạ. Anh      mà. - Cô đáp, mặt vẫn  ngẩng lên.
Kiến Quốc  hỏi thêm gì nữa, cúi xuống tiếp tục ăn. Thủy Nguyệt len lén  , nhớ tới chuyện hôm qua bù lu bù loa  mặt , cô  ngượng ngùng.
Đầu giờ chiều, Lộ Tinh Văn  quảng cáo xong liền lái xe đến thăm bệnh nhân. Hôm qua  Vương Nhược  Vỹ Đình vì bảo vệ Thủy Nguyệt nên    đánh  nhập viện,  liền đu theo gặng hỏi về mối quan hệ của ông   với cô biên tập thì   họ chỉ là đồng nghiệp, cấp  cấp  mà thôi,  là  thấy trong lòng  nhẹ   nặng.
Nhẹ vì yên tâm rằng hai ông  sẽ   chuyện tranh giành mỹ nhân, nặng là vì cái cô nữ thần ,  lo Vương Nhược để ý Như Ý, vì   cứ bảo vệ chằm chập, mặc cho cô   chuyện động trời thì vẫn cứ bênh vực, giấu giếm. 
Hắn thật     chị dâu như thế chút nào cả, còn nữa là cô  yêu Vỹ Đình, nếu như lọt sàn xuống nia mà chuyển qua Vương Nhược thì   chẳng khác nào kẻ thế ,  thì   mà hạnh phúc  chứ.
- Em  nghỉ ngơi để tối còn chạy show, đến đây  gì? – Vỹ Đình hỏi ngay khi  thấy mặt Lộ Tinh Văn.
- Người   lòng  thăm mà   phũ thế? 
Nói ,  đến  chéo mẩy  ghế, với tay lấy bọc trái cây mà Hà Mỹ Đình mua  lúc sáng, gọt  ăn ngon lành. Ăn gần hết, còn  hai trái táo thì   dậy  về, nếu bụng  mà còn chỗ chứa chắc chỉ còn  mỗi cái bọc ni lông.