Một mùa xuân nữa  về, cũng như những năm , Thủy Nguyệt đến nhà của vợ chồng Phương Giao Tình đón năm mới cùng gia đình họ. 
Vùng núi với những rừng chè đang vươn  nảy những mầm non xanh mướt  một mùa đông phủ trong mây mù và sương giá trông vô cùng thích mắt.
Nhẹ bước theo con đường dốc ngoằn ngèo lượn quanh sườn đồi, ngắm  mưa xuân lất phất bay, đọng  vô vàn giọt trong vắt  những búp chè, cảm nhận hương thơm ngai ngái của ngọn chè tươi, Thủy Nguyệt thấy lòng bình yên vô cùng.
Cô tạm thời bỏ  thành phố xa hoa, nhộn nhịp để tìm  lặng cho tâm hồn và bỏ  luôn  đàn ông chung tình hằng đêm vẫn theo thói quen tìm đến ngôi nhà nhỏ.
- Cảm giác thích ? – Phương Giao Tình lên tiếng.
- Ừm, thích lắm. Alex  đúng, nơi đây đất níu chân , ai  từng đến chắc chắn đều   . – Thủy Nguyệt khẽ mỉm .
-    thì  thấy trở , lúc đó  còn  đẩy thuyền cho hai  nữa chứ.
- Chúng  chỉ là bạn bè mà thôi.
- Cậu trở  thành phố   tìm Văn Phong ? Internet  kéo lên vùng cao   một tháng nay nên  mới  cô Như Ý đó vẫn còn độc .
- Anh  định cư ở nước A và kết hôn . – Thủy Nguyệt  bằng giọng trầm buồn.
Phương Giao Tình thấy Thủy Nguyệt xuống thành phố bao nhiêu lâu vẫn còn một  lẻ bóng,  ai đưa đón thì chạnh lòng, chỉ thở dài thườn thượt  theo cô bạn gái. Cô     một cái đuôi ngày nào cũng bám riết lấy cô bạn. 
Dẫu  rõ Thủy Nguyệt đang vắng nhà nhưng đêm nào Vỹ Đình cũng đến, nếu  thì  ngủ chẳng ,  thấy bản   sắp giống như lời đồn  bệnh lâu năm mà giấu , chỉ ước  cho những ngày nghỉ trôi qua thật nhanh. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-65-buoi-tiec-chia-tay-cua-mac-cach-tung-1.html.]
Đường phố  mùa lễ hội tưng bừng, náo nhiệt với các hoạt động vui chơi, giải trí nhưng  cảm thấy tất cả đều vô vị vì  thể  thấy cô.
Quế Lệ Na   cùng vợ chồng Lâm Kiến Hào, Trần Tư Dung và Kiến Quốc đến nước Y du lịch. Kiến Quốc vốn    nhưng  cái tội chụp hình  nên các bậc tiền bối ép uổng  theo cùng chỉ để  phó nháy. 
Còn hai  em Vương Nhược và Lộ Tinh Văn cũng chẳng khác Vỹ Đình là mấy. Chỉ quanh quẩn ở nhà   phố chứ    xa. Tết năm nay, Lộ Tinh Văn kín show biểu diễn nên  về nước A thăm ba   . Vương Nhược cũng chẳng đành lòng để  một  nên ở  luôn.
Tranh thủ ông   đang rảnh rang nghỉ tết, Lộ Tinh Văn bèn ngỏ lời nhờ chụp hình giúp. Vương Nhược cũng chiều ý, xách máy theo  từ trong nhà  đến ngoài sân, từ  giường xuống  đất. Trọn một tuần hết năm cuốn phim.
- Em chụp  gì mà chụp dữ ? – Vương Nhược thắc mắc.
- Em tặng fan đấy,  rửa mỗi kiểu  chín mười tấm gì .
- Trả tiền đấy nhé.
- Vương phó tổng keo kiệt. Được , em trai  bây giờ  giàu  đấy.
Sau lịch nghỉ dài ngày, các nhân viên Thịnh Vũ rộn ràng  trở  công ty  việc. Duy chỉ  mỗi Mạc Cách Tùng là .
Bộ phim điện ảnh do  thủ vai chính lên sóng đúng  dịp tết và đem  thành công vang dội, đây cũng là bộ phim cuối cùng của Mạc đại thần. Các fan hâm mộ  tin  rút lui khỏi ngành giải trí thì  một dòng sông.
Sau khi thanh lý hợp đồng với Thịnh Vũ, Mạc Cách Tùng mở một bữa tiệc giải nghệ trong căn biệt thự riêng của nhà họ Mạc  ở ngoại ô thành phố. 
Nơi đây thường ngày  vắng vẻ, chỉ  một  quản gia và ba, bốn  phụ nữ trông coi, dọn dẹp mà thôi, nhưng hôm nay thì đông vui, nhộn nhịp vô cùng,   đang hối hả chuẩn  cho bữa tiệc đêm của Mạc thiếu gia  cho thật hoành tráng và lộng lẫy nhất.