Bữa tiệc khiêu vũ diễn  trong  gian lung linh ngập tràn ánh điện, các cô gái xinh , rạng rỡ, xúng xính trong những bộ váy nhiều màu sắc từ từ tiến . 
Nghe đồn sẽ bắt thăm bạn nhảy nên   đều nôn nao, háo hức    bắt cặp với ai. Nhân viên nữ ai cũng sợ nhảy cùng với chủ tịch vì lo nhỡ  giẫm  chân   thì khốn.
Thế nhưng, chẳng  thăm hỏi gì ở đây cả, mà tên các cặp đôi   ghi sẵn trong mảnh giấy, Lưu Niệm Từ chỉ việc  lên thôi, cô  đến  thì   tự động tiến , dắt tay   qua một bên đến đấy. Lý do đưa  là ban tổ chức bắt thăm giùm , nên giờ ghi  giấy  cho lẹ.
Chưa  đến tên , Thủy Nguyệt cũng đoán  kết cục, mà chắc là ai cũng đoán  chứ chẳng  riêng cô,  gọi là vật hy sinh đây.
Đọc đến cuối thì chẳng còn ai nữa, chỉ còn hai   trơ trọi nên Vỹ Đình nhanh chóng tiến tới, nắm tay Thủy Nguyệt kéo . Lưu Niệm Từ đỡ  mỏi miệng. Nhìn gương mặt gượng gạo như  ép uổng của cô mà  chẳng nhịn  .
- Sao ? Em  vui?
-  cảm thấy  một sự dàn xếp kết quả ở đây. - Cô đáp.
Tiếng nhạc cất lên, từng cặp đôi dìu  bắt đầu hòa  buổi khiêu vũ. Thủy Nguyệt chẳng dám   mặt Vỹ Đình,  đàn ông  bình thường  là thuốc độc với phái nữ , giờ chải chuốt, vuốt keo lên thì biến thành kịch độc.
- Em nhảy  thật. 
- Đương nhiên ,  tưởng  nhà quê lên tỉnh   gì ? Nếu   rau sạch thì tìm nhầm   đấy.
- Không . Anh thích rau xịt thuốc hơn.
Thủy Nguyệt  thế chỉ  im lặng, con   xem   gì cũng  . Đến một vũ điệu, bàn tay Vỹ Đình đột nhiên siết chặt lấy eo cô kéo  gần,  cúi xuống thì thầm  tai.
- Em  lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-69-co-duyen-at-phai-gap-hoai-1.html.]
Cô  mà sởn gai ốc, da gà, da vịt nổi rần rần. Cũng may lúc    đồng loạt đổi bạn nhảy. Kiến Quốc buông tay Tần Vy An gọi lớn.
- Vỹ Đình.
Sà  vòng tay của Kiến Quốc, Thủy Nguyệt thấy yên tâm hơn nhiều, bộc lộ hết khả năng khiêu vũ của ,  còn gượng gạo nữa. Bữa tiệc vui vẻ cứ thế diễn  đến tận khuya.
Hôm ,    mua sắm, dạo phố tự do, đến chiều thì lên xe trở về. Riêng Vỹ Đình  về  thành phố ngay trong đêm qua khi nhận  tin Quế Lệ Na  nhập viện vì cao huyết áp.
Chiếc xe đưa đoàn du lịch về tới thành phố thì trời  xâm xẩm tối, vốn   định rủ  ghé quán cà phê uống nước nghỉ ngơi chút cho tươi tỉnh  mới về nhà nhưng vì  trễ, thành thử tài xế chạy luôn vì còn bận việc. Cũng may là như , chứ nếu  thì cái quán vốn yên tĩnh hẳn sẽ  một phen chộn rộn bởi nam thần  giải nghệ đang ở đây.
Trong  gian tĩnh lặng thoảng điệu nhạc du dương, Mạc Cách Tùng  trâm ngâm  mặt Như Ý một hồi lâu. Hắn  ngờ   yêu  ghét  đến mức gài bẫy cho  cùng một cô gái khác. Điều    buồn khổ vô cùng.
- Em ghét  đến   em? – Hắn lạt giọng hỏi.
- Sao    ? – Như Ý ngạc nhiên  .
- Sau  đừng  những chuyện thế nữa. Em  thích  nhưng   nghĩa là em  quyền tác hợp  cho bất kỳ ai.
Như Ý  mà chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì cả. Trông ánh mắt sắc lẹm như d.a.o gọt hoa quả của Mạc Cách Tùng khiến cô đôi phần hoảng sợ.
- Anh đang  gì ? Em tác hợp, mai mối gì cơ?
Mạc Cách Tùng quẳng chiếc điện thoại lên bàn, màn hình hiện lên dòng tin nhắn hôm qua. Như Ý   lồi cả hai mắt , địa chỉ gởi là  điện thoại của cô nhưng mà cô nào  nhắn nhót gì cho   chứ.
- Sau   sẽ  phiền em nữa ,  nên, đừng  những chuyện khiến bản    trong mắt  khác.
Nói ,   lên,  thẳng  xe, chạy mất hút. Như Ý  như pho tượng, cô cố gắng lục  ký ức,  mơ hồ đoán  là Từ Lưu Ly giở trò, hôm đó cũng chỉ   cô  là đáng nghi nhất thôi, nhưng ban nãy  Mạc Cách Tùng   phiền đến  nữa nên cô quyết định để cho  hiểu lầm luôn, thầm nghĩ gánh thêm một tội nữa cũng chẳng  cả.