Giờ cơm trưa đến, Thủy Nguyệt  xuống nhà ăn mà cầm theo mấy cái bánh mua lúc sáng   thẳng lên sân thượng. Kiến Quốc tới,  tới  lui chẳng thấy cô  liền lấy điện thoại  gọi. 
- Kiến Quốc. – Giọng cô nhỏ nhẹ cất lên bên  đầu máy.
- Em  ăn cơm ? Em đang ở ?
- Sân thượng.
Nghe Thủy Nguyệt ở  đó, Kiến Quốc liền tức tốc chạy lên,  thấy cô  bên bờ tường, đang  khắp thành phố rộng lớn. Chầm chậm bước ,  lặng lẽ  kế bên cô, hương nước hoa thoang thoảng trong gió     cảm giác thật dễ chịu. Im lặng hồi lâu,  lên tiếng.
- Em tránh mặt ?
- Kiến Quốc , chúng   bạn của     ?
- Đương nhiên là , nhưng   phát triển mối quan hệ , hãy cứ như bình thường thôi, cùng  việc, cùng ăn cơm, cùng  chuyện, nếu thấy  thể thì cho  cơ hội, còn  thì vẫn là bạn bè,   ép em.
Không  Thủy Nguyệt đáp lời, Kiến Quốc  trở xuống. Cô  theo bóng lưng , thở dài, thầm trách bản ,  thế hôm đó, cô  yêu Vỹ Đình luôn cho  dạt , giờ mà  thì   chẳng tin . 
Tuấn Kiệt nãy giờ núp trong lùm cây,   tỏng tòng tong cuộc  chuyện của họ nên vội vàng lấy điện thoại nhắn tin báo cho Vỹ Đình. Từ ngày  yêu Hà Mỹ Đình thì  chẳng nghĩ gì cho đại cuộc nữa,  lo nếu vuột mất cô gái  thì sếp  chỉ  hóa điên thôi.
Giờ nghỉ trưa trôi vèo như con thoi,    tất bật với bao nhiêu là bộn bề công việc. Cảnh  cuối cùng trong ngày của bộ phim tâm lý, tình cảm do Như Ý đảm nhận vai nữ chính và Từ Lưu Ly thủ vai nữ thứ cũng bắt đầu. Sau tiếng hô của đạo diễn, Từ Lưu Ly bước đến tát mạnh  mặt Như Ý.
- Lưu Ly , gương mặt của em   thế? Phải giận dữ chứ. Làm . 
Đạo diễn liên tục nhắc nhở Từ Lưu Ly một cách nhẹ nhàng nhất  thể, vì thấy Vương Nhược đột nhiên tăng thời lượng xuất hiện cho nữ thứ nên  cũng chẳng dám nặng nề với cô, cứ nghĩ giữa hai  họ chắc  quan hệ gì đó.
Từ Lưu Ly cố tình  mặt đơ để thừa dịp tát Như Ý  nhiều hơn, làn da trắng sứ của Như Ý hằn lên rõ những dấu ngón tay. Quay tới  lui hơn cả mười  mới xong, cả đoàn ai cũng ngán ngẩm lắc đầu.
Chờ Từ Lưu Ly  nhà vệ sinh tẩy trang, Như Ý liền theo bén gót. Đưa tay đẩy cánh cửa nhà đóng sầm , cô nhếch miệng, khoanh tay, áp sát Từ Lưu Ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-78-lam-nghe-si-chang-de-dang-gi-2.html.]
-  tự hỏi bản   đắc tội cô chỗ nào mà cô hết   đến  khác tìm cách hại  nhỉ? Lúc  ở tiệc giải nghệ của Mạc đại thần, là cô  lấy điện thoại  nhắn tin cho  , hôm nay  lợi dụng cảnh   để tát .
- Em  hiểu chị  gì hết, chuyện ở buổi tiệc là  ạ? Hôm nay là tâm trạng em   nên   tập trung, em xin . – Từ Lưu Ly tỏ vẻ ngây thơ vô tội.
- Diễn  lắm, thảo nào Vương Nhược  ưu ái cho cô như .   nhắc cho cô nhớ,  đêm thì cũng  ngày gặp ma, tới lúc đó đừng  mà than trách.
Hai cô gái  bước  thì nhác thấy Vương Nhược đang  chuyện cùng đạo diễn. Chiều nay   họp bên công ty khách hàng sẵn tiện ghé trường  xem qua luôn. Nhìn Như Ý mặt lằn dấu đỏ, gương mặt  bỗng dưng sa sầm.
- Mặt em    ?
- Lưu Ly diễn  đạt nên cứ tát lui tát tới,  thì thành thế . – Như Ý đáp, cố   vẻ tủi .
- Vương phó tổng, tại hôm nay tâm trạng em  , cho nên… - Từ Lưu Ly vội vàng thanh minh.
- Em là một diễn viên mà  lấy lý do  biện minh cho  ? Nếu em  thể   thì  sẽ   khác. – Vương Nhược nghiêm giọng.
- Dạ, em xin , sẽ      ạ.
Như Ý mỉm , nháy mắt chọc tức Từ Lưu Ly  rút điện thoại . Trưa nay, Chu Hồng đột nhiên  sốt nên về giữa chừng, bảo Như Ý khi nào  xong thì gọi  đến đón. Bàn tay thon mảnh của cô đang lướt danh bạ điện thoại tìm  thì Vương Nhược bỗng lên tiếng.
- Xe em ?
- Em đang gọi Chu Hồng. 
- Cũng trễ ,  ăn với  ,   đưa em về.
- Vâng.
Dứt lời, Như Ý cúi chào đạo diễn  theo chân phó tổng rời . Vương Nhược ngỏ lời   khiến cô  thêm cơ hội chọc tức Từ Lưu Ly thêm nữa. Thầm nghĩ nữ diễn viên mới nổi  thật   tự lượng sức, cô  nghĩ  thể khiến  bạn lâu năm   lưng với cô  .