Tiếng chuông báo thức của chiếc điện thoại  Vỹ Đình giật  tỉnh giấc. Ngửi thấy mùi thơm từ  bếp bay lên,  khẽ rảo bước xuống, tựa vách  . Thủy Nguyệt  tiếng động liền  .
- Chủ tịch dậy  ?  nấu mì,    ăn ?
- Có chứ, chỉ cần là em nấu, cái gì  cũng  ăn.
Vỹ Đình  dứt lời, Thủy Nguyệt vội  mặt  bếp, tránh ánh  đa tình . Anh khẽ mỉm  âu yếm, hình ảnh  của cô   càng thêm khao khát mong đến ngày đưa nàng về dinh. Nhanh chóng rửa mặt xong,  đến   bàn dùng bữa cùng cô.
- Lát nữa để  đưa em tới công ty. – Vỹ Đình cất lời đề nghị.
- Cũng , nhưng mà,  thả  cách cổng một đoạn nhé. – Cô gật đầu, đáp.
- Em lo sợ điều gì?
-    đồng nghiệp dị nghị.
- Là ai? Kiến Quốc?
- Không    , là… là tất cả  .
Cô cúi đầu, ngập ngừng trả lời   đối diện càng thêm phiền muộn,  cô  giống những cô gái khác cho  nhờ chút,  xuất hiện bên cạnh sếp tổng là vinh hạnh và ao ước của họ, còn cô  tránh  như tránh tà.
Cuối cùng thì chiếc xe chạy  cổng và thẳng tới cửa chính. Thủy Nguyệt trừng mắt  tên chủ tịch, ban nãy rõ ràng ừ hẹ bảo rằng sẽ cho cô xuống cách cổng hai mươi mét, thế mà giờ  phóng tuốt luốt  đây luôn .
Vỹ Đình hăm hở nhảy xuống xe, qua ghế phụ mở cửa. Đám nhân viên  ngang trông thấy liền túm tụm   ngó, bàn tán xì xào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-81-chuyen-tinh-tay-ba-noi-cong-so-1.html.]
- Em mau xuống ,  còn  về nhà tắm gội nữa, hôm qua, ở bên em cả đêm… - Vỹ Đình cố  thật lớn.
- Chết thật,  đang  cái gì  hả?
Gương mặt Thủy Nguyệt  thể nào méo hơn  nữa. Đây là  cho cả công ty hiểu lầm cô mà, nếu lúc   một điều ước thì cô sẽ ước cho đất  chân nứt  để chui xuống cho . Vội vàng nhảy khỏi xe, cô cắm đầu cắm cổ chạy thẳng  ánh mắt ngỡ ngàng mà ngưỡng mộ của các nhân viên, suýt chút thì va  Diệp Trân lúc  cùng đang hối hả bước  cửa chính.
Tối hôm qua, Diệp Trân  kịp xem cái clip Lộ Tinh Văn diễu võ dương oai ở quán bar  khi nó  gỡ xuống. Vừa lên tầng tám, cô chạy vội đến phòng Vương Nhược hỏi han tình hình. Mới đẩy cửa bước  thì thấy Kiến Quốc cũng đang  đấy.
- Vương phó tổng, Lâm phó tổng. – Cô cúi đầu, lễ phép.
- Chào trợ lý Diệp. - Kiến Quốc tươi .
- Lộ Tinh Văn thế nào  ạ? – Diệp Trân lên tiếng hỏi.
- Thằng nhóc dở   bơi đó,  đánh đến  nó còn    nó nữa. Chắc  nghỉ cả tháng nhỉ? - Kiến Quốc  sang Vương Nhược tìm sự đồng tình.
- Anh đang định gọi cho em đây, hãy hủy hết lịch trình trong hai tháng tới của Lộ Tinh Văn nhé, nó sẽ sang nước A một thời gian. – Vương Nhược chậm rãi đáp.
- Vâng, em  .
Ra khỏi phòng Vương Nhược, Diệp Trân  thẳng lên sân thượng, nhớ  chuyện tối qua, vẫn cảm thấy bàng hoàng. Cô  nghĩ  em trai của sếp  nảy sinh thứ tình cảm đó với , cũng chẳng  là bắt đầu từ khi nào nữa. 
Đang trong mớ suy nghĩ hỗn độn thì cuộc gọi đến của Steven  kéo Diệp Trân  khỏi đó, cô vội vàng lấy  tác phong và trở xuống. Thầm nghĩ Lộ Tinh Văn rời khỏi hai tháng cũng , lúc  mà chạm mặt  thì  khó xử thêm thôi.
Trải qua bao nhiêu ngày miệt mài, công tác chuẩn  cho buổi triển lãm đa ngành cũng   tất. Tuy Thủy Nguyệt là phụ trách chính nhưng vì  ở  công ty để chỉnh sửa kịch bản cho các bộ phim nên hôm nay, Vương Nhược cử Hạ Hạ cùng một  nhân viên cấp  đến địa điểm tổ chức giám sát những khâu cuối cùng.