Giờ cơm trưa đến, các nhân viên quên cả ăn để xem màn kịch  do chủ tịch kiêm tổng giám đốc Vương Vỹ Đình, phó tổng Lâm Kiến Quốc và biên tập Đỗ Thủy Nguyệt đóng chính, trợ lý Trương Tuấn Kiệt thì sắm vai phụ.
Số là Thủy Nguyệt đến , mới lấy phần cơm   bàn thì Kiến Quốc và Vỹ Đình cũng cùng lúc tiến tới, hai   hai bên, cô lọt thỏm ở giữa. Hai tên đàn ông cứ liên tục bỏ thức ăn từ phần của họ sang phần của cô,  như thể quan tâm chăm sóc dữ dội lắm , phần cơm chẳng mấy chốc mà đầy ắp, con cá  miếng thịt, miếng thịt đè lên mớ rau, trông chẳng khác nào thập cẩm.
Thủy Nguyệt cố dằn cơn giận xuống, cuối cùng,  bật dậy,  một lèo. Vỹ Đình thấy thế liền nhanh chóng chạy theo, Kiến Quốc đẩy hết mấy phần cơm sang cho Tuấn Kiệt, dặn dò    lãng phí  toan rời . 
Tuấn Kiệt vội vàng tóm Kiến Quốc , lắc đầu quầy quậy. Các nhân viên bắt đầu bàn  tán  xôn xao.
- Làm  trợ lý Trương  thể ăn hết bốn phần một lúc  cơ chứ? – Một  nhân viên lên tiếng.
- Lâm phó tổng ép  quá đáng. - Một cô nhân viên khác chen .
Thế là, hai gã đàn ông đành chia   mà ăn. Tuấn Kiệt thiếu điều  phát . Xem bộ sếp  mà lôi cổ  xuống đây chừng nửa tháng chắc  lăn luôn chứ chẳng   nữa, bụng sáu múi cũng gom  còn một múi mất thôi.
- Cố lên, tháng  kêu lái  bán luôn. - Kiến Quốc thấy  nhăn nhó liền lên tiếng động viên.
Lúc , Vỹ Đình  đuổi theo Thủy Nguyệt lên tận sân thượng. Nghe tiếng bước chân, cô liền  phắt , chuyện ban sáng  khiến cô  chui xuống đất , giờ  thêm chuyện  nữa.
- Sao em  ăn? – Vỹ Đình ngơ ngác chất vấn.
- Anh nghĩ  nuốt trôi  ? Anh   sẽ  phiền ở công ty mà.
- Thật ,  chỉ  dùng cơm chung với em, tiện thể mời em tham gia bữa tiệc tối nay cùng . Sáng   mới thấy thư mời.
- Tối nay  bận chỉnh sửa kịch bản, ngày mốt là khai mạc triển lãm ,    .
Nói , cô lướt nhanh qua. Vỹ Đình thở dài,  trở  phòng. Vừa mở cửa  thấy Kiến Quốc  chéo mẩy đợi sẵn bên trong. Hắn mới há miệng thì  lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-82-chuyen-tinh-tay-ba-noi-cong-so-2.html.]
- Hãy để   . Kiến Quốc ,  theo đuổi ai cũng , ngoại trừ cô .
- Tại ?    chúng  sẽ cạnh tranh công bằng mà? Sao    nhường cho ? – Kiến Quốc hếch mặt, chất vấn.
- Tám năm  tim   chết, bây giờ vì cô  mới sống .   từng cầu xin  điều gì cả, chỉ mỗi việc  thôi. Bị kẹt giữa hai chúng  sẽ khiến cô  khó xử. – Giọng Vỹ Đình tha thiết cầu xin.
-  cô   yêu ,   hỏi . – Hắn  bật dậy, sừng sộ.
- Là  yêu chứ    yêu.
- Tên cố chấp ,  thôi, nếu chính miệng cô   yêu ,  sẽ buông tay, còn  thì  cũng chẳng dại gì bỏ qua cơ hội của bản .
Dứt lời, Kiến Quốc bước vội về phòng ,  bịch xuống ghế sô pha, mắt  trân trân lên trần nhà. Vỹ Đình cao ngạo thế mà   mặt thảm hại  cầu  tránh xa Thủy Nguyệt. 
Hắn thấy bản  sắp phát điên lên, bắt đầu tưởng tượng  cái cảnh thằng bạn tức tối  đ.ấ.m n.g.ự.c tới tấp như King Kong đến rạn xương sườn, xong lê từng bước loạng choạng  ô tô  nhấn ga nhằm  chiếc xe tải mà lao tới khi chứng kiến Thủy Nguyệt   cuỗm mất,  cảnh  Vỹ Đình bò lết gọi tên con trai, ba   thì  vui vì  con dâu,   lóc chia buồn cùng  bạn, tiếp đó tới cảnh mấy ngàn nhân viên Thịnh Vũ thất nghiệp  vất vưởng  tìm việc mới  đột nhiên   rượt  chạy bán sống bán chết.
Nghĩ đến đó,  phát hoảng, ai chứ tên  thì dám lắm chứ chẳng đùa. Vội vàng bật dậy,  lấy điện thoại nhắn tin qua cho Vỹ Đình với nội dung “gắng mà theo đuổi cô ,  tạm buông một tháng thôi,   thì ráng chịu”.
Vỹ Đình  tin nhắn của  xong,  tủm tỉm, thả tim thả cật khí thế, đến nỗi chẳng  thấy tiếng gõ cửa. Lúc ngước lên thì Như Ý    mặt.
- Sao em  đến đây?
- Em đến thử trang phục, sẵn tiện ghé thăm  luôn, bác gái thế nào  ạ?
- Ngày mai  thể về nhà  .
- Vậy thì  quá.
Nhác thấy  bàn   tấm thiệp của công ty giải trí hàng đầu Hoa Vinh, cô liền ngỏ lời   cùng với lý do   bạn đồng hành vì bản  cô cũng nhận  thư mời. Ban đầu, Vỹ Đình chẳng đồng ý nhưng vì Như Ý cứ nằn nì mãi khiến   miễn cưỡng gật đầu, nghĩ dẫu   cũng cần một  bạn nhảy.