Thủy Nguyệt mỉm  dịu dàng, bước đến  lưng , đưa hai tay bóp vai. Cô thấy  thật vô liêm sỉ, cũng  mắc ói nữa.
- Không  gì, em thấy sáng nay tâm trạng    nên   cho  thoải mái một chút.
- Thủy Nguyệt, em   ? Có chuyện gì thì em cứ , đừng   sợ chứ.
Thủy Nguyệt hít một  thật sâu, xả vai, thôi  diễn nữa. Lúc , cô thật sự hâm mộ các diễn viên quá ,   mà họ  thể diễn suốt mấy mươi tập như  . Bước lên sát cạnh , cô dịu dàng lên tiếng.
- Chủ tịch, chuyện của công ty con ở tỉnh H…
- Thì ?
- Em  hậu cung  nên can dự triều chính nhưng mà…   thể cho bọn họ một cơ hội nữa ?
- Em đến lấy lòng  là vì chuyện  ? Chẳng trách,  cứ thấy  gì đó  thật lòng.
Dứt lời, Vỹ Đình kéo Thủy Nguyệt ngã  lòng , cô  bất ngờ nên  trụ ,  luôn  chân . Định dợm   lên thì  đưa tay giữ chặt, dùng ánh mắt đầy mê hoặc  cô, mỉm .
- Hôn ,  sẽ rút  quyết định.
- Anh  thật ?
Vỹ Đình gật đầu, nhắm mắt mong chờ. Thủy Nguyệt ngập ngừng hôn nhẹ lên trán . Tưởng    thành nhiệm vụ nhưng   nhăn mặt  đồng ý.
- Em , đây là kiểu hôn của đàn ông dành cho phụ nữ mà. Xé nháp.
Nói ,   tiếp tục khép mi chờ đợi. Thủy Nguyệt cố nhủ bản  nhẫn nhịn vì sứ mệnh cao cả, ghé sát kề má ,  chạm  thì   mở to mắt, lên tiếng.
- Em đang hôn con trai em đấy hả?
- Chứ   thế nào? 
- Anh  , trừ hai chỗ đó , em xem còn chỗ nào ?
- Quân tử nhất ngôn? – Cô  , hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-98-my-nhan-ke-2.html.]
- Tứ mã nan truy. – Anh gật đầu, đáp.
Cô  tươi, cúi xuống, hôn lên mi mắt . Xong liền bật dậy, nhảy vọt  ngoài. Vỹ Đình thất vọng tràn trề,  là cố tình  hiểu ý đồng đội đây mà.   lỡ lời  nên cũng chẳng thể nào bắt bẻ cô . 
Anh với tay ấn  điện thoại nối máy sang phòng Kiến Quốc, bảo  trả  đơn thôi việc cho các nhân viên và giám đốc công ty con, chỉ yêu cầu họ  kiểm điểm mà thôi. Thủy Nguyệt thở phào vì   thành mục tiêu, cô vui vẻ bước  khỏi phòng, quên cả cám ơn và chào tạm biệt, vô tình biến thành một kẻ vắt chanh bỏ vỏ trong mắt  thương.
Chủ quản và các nhân viên  tỉnh H  Tần Vy An gọi điện thông báo xong thì mừng rỡ, ôm lấy   như đưa đám, thắt chặt thêm tình đồng nghiệp. Hô hào từ nay sẽ cố gắng cống hiến vì Thịnh Vũ, kề vai sát cánh bên  để mà tạo nghiệp.
Sau khi Tần Vy An  thành nhiệm vụ và   ngoài , căn phòng chỉ còn mỗi Kiến Quốc. Hắn vân vê cây   tay, mắt  lơ đãng  ngoài cửa, xem  Vỹ Đình thật lòng yêu thương  con gái ,     giờ  một   hai nhưng chỉ trong tích tắc   đổi quyết định của  chỉ vì một lời thỏ thẻ từ Thủy Nguyệt.
Hắn cảm thấy cần   đó một thời gian để reset  bản , nếu cứ thế   sợ  sẽ biến thành hũ hèm mất.   chắc tên chủ tịch  sẽ chẳng cho  nghỉ phép dài hạn, nên  nghĩ  cách kết hợp công việc  nhanh chóng thẳng đến phòng Vỹ Đình. 
Nghe  bảo   công tác, Vỹ Đình  khựng  một chút  tiếp tục cúi xuống, tay liên tục gõ  bàn phím.
- Chúng    lịch,  định   ? 
- Nước Y,   sang đó kiểm tra khu phức hợp, tiến độ báo cáo thi công tới phần  .
- Cậu định  bao lâu?
- Hai tháng.
- Được.
Là bạn  và là cộng sự của  trong suốt ngần  năm nên Vỹ Đình hiểu rõ Kiến Quốc,  cần thời gian để bình thường trở , tuy   biểu lộ xúc cảm  ngoài nhưng    đang  buồn và khó chịu trong lòng. Lúc Kiến Quốc bước gần tới cửa thì Vỹ Đình đột nhiên  dậy, cất tiếng.
- Cám ơn , Kiến Quốc.
- Vì điều gì? – Hắn  đầu, hỏi.
- Tất cả.
- Đối xử với cô  cho .
- Cậu yên tâm.