Sau một hồi im lặng,  thoát khỏi vòng tay Tô Thừa Chiếu. Anh trông  vẻ thất vọng, nhưng   ôm chặt  từ phía . Anh giận dữ hét lên.
- Sao em  tin ? Sao em  tin   thể đưa em ?
 nhắm mắt  và kìm nén nỗi đau. Không     tin , mà là    đánh cược.
   đánh đổi sự hủy diệt của Tô Thừa Chiếu lấy tự do của .
 thoát khỏi vòng tay Tô Thừa Chiếu mà    đang   lưng. Giọng  khàn khàn vì đau đớn.
- Vũ Phi, hôm nay em về với  , em sẽ  chịu đựng vô vàn đau khổ. Em  năng lực gì để chịu đựng những đau khổ ?
 dừng  và nuốt cơn đau nghẹn ngào trong cổ họng.
Anh  đúng.  còn  thể chịu đựng  gì nữa chứ?
 thậm chí còn    còn sống  bao lâu nữa.
  khổ .
- Thừa Chiếu, em xin ...
 theo Tần Mặc Thần  khỏi bệnh viện. Phía   là tiếng gầm gừ đau đớn  ngừng của Tô Thừa Chiếu. Giọng  của    đau lòng.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  nếu theo  truyện em thì xin hãy chỉ  ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng  ở các trang web ăn cắp truyện em để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Tần Mặc Thần lái xe về biệt thự với vẻ mặt u ám,   một lời.
 mở cửa định bước  ngoài thì đột nhiên  một bàn tay lạnh ngắt kéo  lòng.
Tần Mặc Thần bóp cằm  một cách tàn nhẫn, giọng điệu đầy mỉa mai và hung dữ.
- Mạc Vũ Phi, cô đúng là một  phụ nữ lẳng lơ. Cô thật sự  rời khỏi Lương Thành cùng Tô Thừa Chiêu ?
 nhắm mắt ,   để ý đến .  chỉ  im lặng  những rắc rối vô lý của .
Có lẽ thái độ của   khiến  khó chịu nên đột nhiên bế  lên và bước  biệt thự.  nhận   gì đó   và vùng vẫy trong kinh hãi.
- Anh  gì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-sau-sac-dau-don-voi-anh/chuong-25-ky-nang-cua-co-da-tien-bo-chua.html.]
Anh  nham hiểm,  bế  lên một căn phòng và ném  lên giường. Thân hình cao lớn của  đè lên  , những ngón tay lạnh ngắt chạm  cổ .
- Không  gì .  chỉ  xem nửa tháng nay cô  tiến bộ , xem cô   Tô Thừa Chiếu huấn luyện   thôi.
Anh xé rách quần áo , vô tình chạm   .
Lòng  đau nhói. Không ngờ   hiểu lầm  và Tô Thừa Chiếu như .
 đang đấu tranh với sự oán hận, rên rỉ đau đớn, cố gắng vùng vẫy thoát khỏi .
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y , sắc mặt tối sầm ,  lạnh.
- Trong vòng tay , cô cũng phản nghịch như  ?
- Tần Mặc Thần,  ghét , đồ khốn kiếp, đồ khốn kiếp!
 dù   gào thét đau đớn đến  cũng vô ích.
Anh cúi đầu cắn mạnh  cổ . Cảm giác đau đớn lập tức lan tỏa. Giọng  khàn khàn nhưng lời   sắc bén như dao,  ngừng đ.â.m xuyên qua tim .
- Ghét  ư? Vậy thì càng hận  hơn nữa .
Anh lật   và bất chấp sự phản kháng của ,  thâm nhập   từ phía  mà  cần bất kỳ màn dạo đầu nào.
 cảm thấy đau nhói khắp . Dù   la hét, giãy giụa thế nào,  vẫn cứ  trò như thú vật.
Dù  căm ghét  đến thế nào,  cũng  thể  đổi  tình hình.
     tra tấn bao lâu, nhưng cuối cùng  cũng ngất . Một lúc  khi ngất , giọng  lạnh lùng vô cảm của  vang lên bên tai .
- Mạc Vũ Phi, kiếp  cô nhất định  dây dưa với . Cơ thể cô đương nhiên thuộc về !
Khi  tỉnh dậy,  là chiều hôm .  yếu ớt như  ai đó đè bẹp.
Cánh cửa đột nhiên mở .  quá yếu để quan tâm,  khẩy.
- Sao ? Tối qua chơi  đủ ? Anh  chơi nữa ?
 đau khổ tột cùng.     sẽ  tra tấn bao lâu, và  còn bao nhiêu thời gian nữa. Phía    tiếng bước chân vội vã, nhưng rõ ràng   là Tần Mặc Thần.