Khi Tống Đào  định cầm chén rượu lên thì Hứa Gia Niên  nhanh tay giành .
 
“A Đào chỉ nhấp chút rượu là say , ly   uống  cô .”
 
Nói xong,   ngửa đầu uống cạn đáy.
 
Mọi  lập tức reo hò và vỗ tay ầm ĩ.
 
   Hứa Gia Niên uống hết ly  đến ly khác, mặt bắt đầu ửng đỏ nhuốm  men.
 
Tống Đào cản   , giọng mềm như nước:
 
“Gia Niên,   cần  uống  em nhiều thế .”
 
Không  Hứa Gia Niên say thật  chỉ đang mượn rượu  lời trong lòng.
 
Anh  nghiêng đầu  Tống Đào, ánh mắt dịu dàng đến mức  thể  tan cả mùa đông băng giá:
 
“Không . Rõ ràng là bọn họ đang cố ý bắt nạt em mà.”
 
Anh   dứt lời,   xôn xao rôm rả hơn nữa.
 
 , giờ chính là “thời khắc bước ngoặt cuộc đời của Hứa Gia Niên” mà  trai  bảo.
 
Tống Đào đỏ mặt,  mím môi, giọng ngọt như rót mật  tai:
 
“Anh Gia Niên, bao nhiêu năm , em vẫn  thể quên  .”
 
“Chúng    nhé,   ?”
 
“Đồng ý! Đồng ý!” Đám bạn chung bắt đầu đồng thanh hô hào,  khí rộn ràng bùng nổ.
 
Hứa Gia Niên đơ , dường như  ngờ đến tình huống .
 
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Diễn biến câu chuyện  đến cao trào: nữ chính dũng cảm thổ lộ, chỉ thiếu một cái gật đầu từ nam chính là  thể kết câu chuyện tình yêu  như mơ  .
 
  hai    ánh đèn chiếu rọi như  sân khấu, cũng mỉm  và vỗ tay theo:
 
“Chị Tống    si tình, bây giờ đào   con gái như  nữa. Anh hai, còn  nhanh gật đầu đồng ý ?”
 
Khoảnh khắc đó, Hứa Gia Niên c.h.ế.t sững như  ai tát điếng .
 
Anh   đầu   với ánh mắt hoảng loạn,  dám tin  tai .
 
“Chúc Niệm, em phát điên cái gì đấy?”
 
“Em là bạn gái của  cơ mà? Còn ở đó mà hùa theo  !”
 
Anh   dứt lời, cả phòng lập tức im bặt.
 
Người  phản ứng đầu tiên là  trai , Chúc Diên. Anh  sững sờ hết  Hứa Gia Niên    sang  , mắt trợn tròn xoe:
 
“Niệm,     gọi em là cái gì cơ?… Bạn gái á???”
 
 khẽ , mặt  đổi sắc:
 
“Anh,   thấy  hai uống say  ? Rượu  đấy mà.”
 
Hứa Gia Niên  vui  mặt,   hất tay Tống Đào  bước thẳng về phía .
 
 lạnh lùng lùi  một bước.
 
 lúc ,  lưng   vang lên tiếng cốc rượu rơi vỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-yeu-trong-bong-toi/4.html.]
 
Hứa Gia Niên  đầu  , lập tức hốt hoảng chạy đến chỗ Tống Đào. 
 
Bắp chân chị   mảnh thủy tinh cứa một đường dài.
 
Làn da trắng nõn và màu m.á.u đỏ tươi tương phản trông rõ rợn .
 
Hứa Gia Niên cau mày,  vẻ xót xa lắm. Anh  lập tức khom lưng bế ngang Tống Đào lên.
 
Chị   liếc về phía , trưng  đôi mắt rưng rưng đầy đáng thương ôm chặt cổ Hứa Gia Niên:
 
“Anh Gia Niên… bao nhiêu  đang  kìa,  mau thả em xuống .”
 
“Nếu … sẽ  … hiểu lầm mối quan hệ của chúng  đó.”
 
“Niệm Niệm trông  vẻ phật ý,    an ủi em  ?”
 
Giọng Tống Đào  lớn nhưng đủ để   rõ từng chữ.
 
Chị  cố tình   để ép Hứa Gia Niên thừa nhận mối quan hệ của họ một cách công khai  mặt bao .
 
  như những gì chị  mong đợi, Hứa Gia Niên chỉ cau mày, xị mặt nặng như đeo chì  cũng   gì thêm.
 
Anh  liếc  một thoáng  đó thì thầm với Tống Đào:
 
“Không cần để ý cô . Anh đưa em đến bệnh viện  .”
 
Nói xong,   bế Tống Đào rời .
 
Hai   khuất mắt là ông  trai  lập tức  nhịn nổi nữa, vội vàng áp sát  hóng chuyện:
 
“Tên nhõi Hứa Gia Niên nghìn chén  say cơ mà. Khai thật , rốt cuộc hai đứa  chuyện gì?”
 
Nghĩ đến cái tính chim lợn, mồm  khác gì loa phát thanh của  ,  quyết định ém nhẹm sự thật.
 
 khẽ lắc: “Có gì là  gì? Chắc chị Tống tỏ tình đột ngột quá nên   nhất thời  kịp phản ứng thôi mà.”
 
Anh  còn định hỏi thêm,   giơ tay  hiệu stop ngay và  trừ đánh trống lảng.
 
Đáng lẽ  vốn  nên đến buổi họp lớp . Ăn xong,  bèn viện cớ chuồn sớm.
 
Lang thang một    phố đầy rẫy các cặp đôi tay trong tay hoặc từng đám bạn ríu rít nô đùa,   vui vẻ bên pháo hoa rực rỡ; tự dưng  thấy Tết năm nay thật vô vị.
 
 dợm bước nhanh hơn, chỉ mong mau mau chóng chóng về nhà tắm rửa  ngủ.
 
Đến gần khu nhà,  bất ngờ thấy Hứa Gia Niên đang   cửa.
 
 hớt hải tăng tốc, tính lẻn  toà nhà  nhưng   nhanh chân hơn, chặn ngang  mặt .
 
 cố gắng tránh mặt nhưng     cưỡng chế ôm  lòng.
 
Nếu là kiếp  thì  lẽ  sẽ  bao giờ kháng cự mà chắc chắn sẽ đắm chìm trong cái ôm ấm áp   dựa  lòng  và bật  như một đứa trẻ  tổn thương.
 
  sống  một ,  chỉ lạnh lùng đẩy   :
 
“Anh hai, đây là  nhà em, nhỡ bố  em  thấy là ông bà hiểu lầm đấy.”
 
Động tác của   cứng đờ, cánh tay đang đưa về phía  dừng khựng. Cuối cùng, nó rút về cạnh .
 
Có những lúc  thật sự  hiểu nổi  .
 
Nếu  thấy   xứng đáng để  công khai,  tại   còn cố giữ  bên ?